Lãnh đạo khẽ cười nói, "Ừm, quả thật đúng với tên.”
“Phần mềm cháu làm ở HK đâu? Mau để tôi mở mang tầm mắt.”
“Nhìn ngài nói kìa, đó chỉ là một món đồ chơi đặc biệt bình thường.” Cố Vân Khê thở dài trong lòng, cô biết ngay, ai.
Cô thật sự muốn khiêm tốn, làm một học sinh bình thường không có gì đặc biệt. Bất đắc dĩ, thực lực không cho phép a.
Cô mở máy tính, ngón tay vừa đặt lên bàn phím, bỗng nhiên chần chừ một chút, "Cái đó, có thể hack vào phòng giám sát không?"
“Có thể.”
Thật ra Cố Vân Khê không có hack bào, cũng không muốn biết biện pháp bảo vệ cùng bố cục bản đồ nơi này.
Nhưng, cô cũng không có biện pháp.
Cô vừa thao tác vừa giải thích, lãnh đạo vừa nhìn liền hiểu, "Thì ra là như vậy, chỉ nghe nói thôi là không thể tưởng tượng.”
"Còn phần mềm nào nữa?"
“Phần mềm phác họa có chút thô ráp, cháu còn chưa kịp ưu hóa, ngài xem là được rồi.” Tay phải Cố Vân Khê nhẹ nhàng ấn một cái, liền đổi trang khác, đi vào phần mềm phác hóa.
Cô tùy ý nhìn về phía nhân viên công tác bên cạnh, "Cháu sẽ dựa theo khuôn mặt của chú bảo tiêu này.”
“Được.”
Chỉ thấy mười ngón tay cô tung bay trên bàn phím, chỉ chốc lát sau, một khuôn mặt trông rất sống động xuất hiện trên màn hình, bản thân bảo tiêu cũng sợ ngây người.
Lãnh đạo nhìn vệ sĩ, lại nhìn màn hình, không khỏi tán thưởng, "Đúng là giống nhau như đúc, Cố Vân Khê, cháu rất lợi hại.”
Cố Vân Khê ngại ngùng cười, "Lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606791/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.