Mạc lão gia cười hiền lành: "Không vội, cháu cứ từ từ quan sát, cảm thấy đứa nào tốt thì cứ bảo nó cùng với cháu quản lý quỹ gia tộc này.”
Ba anh em Mạc gia:...... Cho nên, bọn họ phải lấy lòng Cố Vân Khê? Đây là cha ruột bọn họ sao?
Mạc lão phu nhân vốn ngại Hoắc lão gia ở đây, luôn bận tâm đến hình tượng của mình nên không tiện ra mặt.
Nhưng lúc này, bà ta đã không kìm chế phẫn nộ được nữa:"Thừa Ân, ông để cho con trai ông tiếp chưởng gia nghiệp thì có thiên kinh địa nghĩa gì sao? Nhưng ông lại để cho nha đầu này. Nha đầu này cùng Mạc gia chúng ta không thân, đối Mạc gia cũng không có cảm tình, ông có thể yên tâm được sao?"
Bà ta càng tức giận, Cố Vân Khê càng cười to: "Có tình cảm hay không không quan trọng, quan trọng là công chính nghiêm minh.”
Mạc lão gia không nhịn được giơ ngón tay cái lên khen: "Nói hay lắm, từ trước đến nay cháu rất thông minh, bất cứ chuyện gì cũng không làm khó được cháu.”
Mạc Nhị giật mình, lão cha này cũng quá thiên vị, vội nói: "Cha, cha bảo cô ta tiếp quản quỹ gia tộc, chúng con cũng không phản đối. Nhưng có một điều kiện, chỉ cần cô ta nguyện ý thay gan cho cha, vậy thì tất cả đều dễ nói, chúng con ở đây không có ý kiến.”
Trong quá trình thay gan bọn họ lại động tay động chân, để cô c.h.ế.t trên bàn mổ, vĩnh viễn diệt trừ đi mối họa này.
“Phốc.” Cố Vân Khê cười phun ra, đầu óc bị nước vào rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606758/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.