Cố Vân Khê thản nhiên nói: "Hẳn là có thể, nếu thật sự không được, để cho con cháu của ngài trở về thay ngài một chuyến, không phải cũng giống như vậy sao?”
Đương nhiên, cái gọi là con cháu của cô ở đây không bao gồm bốn anh em bọn họ.
Con cháu Mạc gia đồng loạt chạy về, đều nhìn chằm chằm Cố Vân Khê và Mạc lão gia.
Phần lớn đều tràn ngập phòng bị, cũng có một phần là tò mò.
Cái tên Cố Vân Khê ở Mạc gia ai không biết, ai mà không hiểu.
Tuổi còn nhỏ mà đã có thể làm cho Mạc lão phu nhân cùng với hai anh em Mạc đại Mạc Nhị đến thổ huyết tàn nhẫn như vậy, cô lại còn thành người thừa kế toàn bộ di sản của Mạc lão gia. Vì vậy, mọi người mới tò mò sao cô có thể làm được?
Chỉ dựa vào sự ưu ái của Mạc lão gia thôi sao?
Mạc lão gia thở dài nói: "Các cháu sống tốt chứ?”
“Tốt, rất tốt.” Cố Vân Khê khẽ cười nói: "Anh trai hiện đi theo Tề lão gia, học tập kinh doanh.”
Sắc mặt ba anh em Mạc gia khó coi, Tề gia a, cũng rất đáng ghét, luôn đứng về phía Cố Vân Khê.
Bọn họ vốn không muốn từ bỏ khối bánh ngọt lớn đại lục này, nên mới không muốn va chạm với bọn người Tề gia.
Cố Vân Khê liếc mắt một cái liền biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì, cô thầm cười, cho bọn họ nghẹn c.h.ế.t đi?
“Thành tích học tập của anh nhỏ và chị hai rất xuất sắc, còn quản lý một nhà máy lớn, xử lý gọn gàng ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606754/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.