Nhưng vào lúc này, Tề lão gia nghe tin chạy tới, "Mạc Nhị tiên sinh.”
Mạc Nhị thu hồi sắc mặt giận dữ, tươi cười đầy mặt chào hỏi, "Tề chủ tịch, ngài khỏe chứ, đã lâu không gặp, tôi mời ngài ăn cơm, xin nể mặt.”
Tề lão gia nhìn đứa con trai thứ hai có đầu óc kinh doanh nhất Mạc gia, thì khẽ thở dài.
Đáng tiếc, hắn vốn có thể trở thành nhân vật lớn trong giới thương nhận, nhưng lại bị một hồi bắt cóc giày vò ra di chứng, không thể khống chế cảm xúc là vết thương trí mạng.
“Mấy đứa nhỏ Cố gia này là do tôi che chở, tôi không hy vọng bọn họ có việc, lại càng không hy vọng hai nhà chúng ta trở mặt.”
Ông trực tiếp đem lời nói đặt ở chỗ này, thân là đại nhân vật có uy tín nhất ở Thâm Thành, ai cũng phải nể mặt ông.
Mạc Nhị có chút ngoài ý muốn, "Bọn họ đáng giá để ngài che chở sao?”
Hắn không ngu xuẩn, phần nhiều là thăm dò, sân nhà Mạc gia ở HK, mà Thâm Thành là địa bàn của Tề gia.
Tề lão gia cũng không vòng vo với hắn, đây là vấn đề mang tính nguyên tắc, phải nói rõ ràng.
“Việc làm ăn này tôi cũng nhúng tay vào, nếu có người quấy rối, tôi sẽ không từ bỏ.”
Nồi cơm điện nhìn có vẻ tầm thường, nhưng làm lớn, thì sẽ kiếm được khoản tiền rất lớn.
Mạc Nhị ý vị thâm trường hỏi, "Chỉ vì làm ăn? Nếu là như vậy, Mạc gia chúng tôi làm ăn cùng Tề thị, có thể nhượng một phần lợi nhuận.”
Dùng cái này để đổi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606664/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.