Ông lão này, tình cảm đạm mạc, cũng không bởi vì quan hệ huyết thống mà mềm lòng, chỉ có tình cảm đặc biệc với vài người, ví dụ như mẹ ruột của ông.
Cũng đúng, đối với con cháu mình nhìn từ bé đến lớn nhưng vẫn có thể quyết tâm tàn nhẫn, dạy ra tính tình sói hung hăng, huống chi là mấy đứa cháu chưa bao giờ ở chung, làm sao có tình cảm gì?
Cô ăn noi cuồng ngôn, khiến Mạc lão đại rất không thoải mái, "Tuổi còn nhỏ những nghĩ cũng thật nhiều.”
Ba anh em bọn họ vì quyền thừa kế mà sắp đánh nhau vỡ đầu, cho nên cũng không thích có người ăn ngang nửa đường.
Dù biết đây là chuyện không thể nào.
Cố Vân Khê cười lạnh một tiếng, "Dù sao cũng tốt hơn nhiều so với một số người mù mắt, đầu óc có vấn đề, a, nói chính là con trai ngài đấy, Mạc Khải Hàng.”
Cô không giữ một chút thể diện nào cho đối phương, trực tiếp công kích điểm yếu của hắn.
Mạc lão đại xanh mặt, Tôi là trưởng bối của cháu.”
“Tôi nhận thì mới đúng.” Cố Vân Khê không có chút tình cảm nào đối với Mạc gia, từ trên xuống dưới đều là người không có tố chất: “Tôi không nhận, thì ngài không là gì cả.”
Mạc lão đại không muốn so đo với một đứa trẻ, nhưng Cố Vân Khê thật sự rất đáng tức giận.
“Cố Vân Khê, cô còn là người có gia giáo sao?”
Ngại quá, cha mẹ cô mất sớm, Cố Vân Khê trả lời lại một cách mỉa mai, "Ngài lấy thân phận gì nói với tôi những lời này? Cha ruột của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606630/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.