“Hôm nay tốn rất nhiều tiền...” Tuy rằng tất cả đều là em gái bỏ tiền, nhưng Cố Vân Thải cũng đau lòng.
Cố Vân Khê và Khương Nghị hợp tác kinh doanh chứng khoán quốc khố, đã sớm kiếm được đầy bồn đầy bát, là tiểu phú bà mười đánh mười.
“Trân châu không đắt, mua đi, mua đi.” Những thứ này đối với cô mà nói đều là số tiền nhỏ.
Cô cười híp mắt đeo khuyên tai trân châu cho chị gái, không thể không nói, khí chất Cố Vân Thải rất thích hợp với trân châu mượt mà.
“Thật đẹp mắt.”
Hai chị em nhìn nhau cười, dịu dàng thắm thiết, Tề Thiệu ở bên cạnh cũng có chút hâm mộ.
Bỗng nhiên, phía sau truyền đến một giọng nói kinh ngạc, "Anh Tề Thiệu.”
Là mấy cô gái trẻ tuổi, trong đó có một người là Ngụy Như Tuyết, một người là cháu gái đích tôn của Tề gia, Tề Minh Châu: “Chú nhỏ, sao chú lại ở nơi này?”
Tề Thiệu thản nhiên nhìn lướt qua, "Đưa bạn bè đi chơi.”
Tề Minh Châu theo bản năng nhìn về phía chị em Cố gia, bạn của chú? Không phải chứ?
Ngụy Như Tuyết cũng nhìn thấy Cố Vân Khê, nhíu mày, "Sao lại là cô?”
Tề Minh Châu tò mò hỏi, "Chị Như Tuyết, chị biết các cô ấy sao?”
Trong lòng Ngụy Như Tuyết lộp bộp, "Em không biết? đây là em họ của Tề Thiệu, tính ra cũng là thân thích của em.”
Tề Minh Châu liếc mắt một cái liền nhìn ra Cố gia không phải xuất thân danh môn, cô còn chướng mắt.
“Hiểu lầm rồi, Tề gia chúng ta làm sao có thân thích mộc mạc như vậy?”
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606589/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.