Cố lão thái tức giận không chịu được, "Mày cuồng cái gì, Cố Vân Khê, mày ngay cả thi tốt nghiệp trung học cũng không dám vào, có bản lĩnh thì đi thi làm Trạng Nguyên trở về a..."
Đây là điểm duy nhất có thể nói, lặp đi lặp lại xách ra quất roi.
Nhưng vào lúc này, một người đàn ông đeo kính chạy như điên đến, "Cố Vân Khê, Cố Vân Khê, em thật sự ở đây.”
Cố Vân Khê định tình nhìn lại, đây không phải là hiệu trưởng trung học cơ sở sao? “Hiệu trưởng, sao thầy lại đến đây?”
Hiệu trưởng tâm tình phấn khởi không thôi, "Thành tíc thi tốt nghiệp trung học của em có rồi, em đoán xem em thi được bao nhiêu điểm?"
“Sáu trăm điểm.” Cố Vân Khê thuận miệng nói.
Hiệu trưởng cười ha ha, "Là 610, chúc mừng em, Cố Vân Khê, em là trạng nguyên khoa học tự nhiên của thành chúng ta, ha ha ha, đây là lịch sử lần đầu tiên của trường học chúng ta, cám ơn em đã mang đến vinh quang cho trường học."
Ông vui mừng cười toe toét, trường học bọn họ cư nhiên có một Trạng Nguyên khoa học tự nhiên, điều này có thể khoe khoang rất nhiều năm.
Toàn trường bỗng nhiên yên tĩnh, đồng loạt nhìn qua.
Gì cơ? Không nghe nhầm chứ? Trạng nguyên khoa học tự nhiên!!
Cố Vân Khê biết mình còn đánh giá thấp bản thân, "Vinh quang này cũng có một phần công lao của thầy, cám ơn thầy, hiệu trưởng.”
Hiệu trưởng càng cao hứng, đứa nhỏ này rất biết nói chuyện.
"Em đã vượt qua kỳ thi đầu tiên của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606556/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.