Lúc này, Cố Vân Khê đang cùng Tề Thiệu đi dạo trong sân trường, rất vui vẻ.
“Tề Thiệu, những cô gái kia vì sao lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh như vậy?”
Các cô ấy không tới gần, liền nhìn từ xa, ánh mắt thật cổ quái.
Tề Thiệu hoàn toàn không thèm để ý, "Có thể là, các cô ấy chưa từng thấy tôi đi cùng với cô gái nào.”
Cố Vân Khê cười phun ra, lý do này thật tuyệt.
Nhưng, cô không hề hoài nghi tính chân thật của lời này, với tính cách của hắn thì đúng là có khả năng.
Tề Thiệu thấy cô vui vẻ như vậy, cũng nhịn không được nở nụ cười, "Có mệt không? Có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?”
Cố Vân Khê thi một ngày, nhưng không hề mệt mỏi, phỏng chừng sự phấn khích của cuộc thi còn chưa qua.
"Không mệt, a, đây là ktx nữ sinh, lớp thiếu niên nữ sinh cũng ở nơi này sao?”
Tề Thiệu nhìn thoáng qua ký túc xá, "Nhóc không cần thiết ở ktx, làm cái gì không tiện, lại ở chung với nhiều người tính cách khác nhau, cùng mấy chục người tranh nhau đi WC đoạt vòi nước tắm rửa..."
Cố Vân Khê vốn rất chờ mong cuộc sống ký túc xá, bị hắn nói như vậy thì mặt tái mét.
Hiện tại chưa có nhà vệ sinh riêng.
“Cho nên, sau này nhóc cứ ở nhà tôi.”
“Vậy sao được?”
Tề Thiệu đúng lý hợp tình hỏi ngược lại, "Sao không được? Bây giờ mọi người đều biết nhóc là thân thích của tôi, minh chính ngôn thuận."
Cố Vân Khê sững sờ nhìn hắn, bỗng nhiên có chút phản ứng lại, "Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606540/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.