Từng món ăn được đưa lên, mọi người như sói đói nhào tới, ăn cũng không ngẩng đầu lên.
Vì tranh đoạt miếng bồ câu kho tàu cuối cùng, hai bạn học nam thiếu chút nữa ra tay đánh nhau.
Đã lâu không được ăn đồ ăn ngon như vậy, so sánh ra, đồ ăn trong căn tin thật sự kém hơn rất nhiều.
Chờ mọi người ăn gần xong, cơm niêu đất sét kiểu Quảng được đưa lên, một mùi thơm nhanh chóng lan tràn khắp phòng, tất cả mọi người nhịn không được khịt khịt mũi, bỗng nhiên cảm thấy mình lại có thể.
Từng hạt cơm óng ánh, trộn với nước sốt đặc chế, đặc biệt ngon miệng thơm mềm, lạp xưởng hơi ngọt, phía dưới cùng có một tầng cơm cháy tiêu vang giòn giòn.
Cố Vân Khê thích ăn cơm cháy, mỗi lần ăn một miếng đều thỏa mãn nheo mắt lại.
Cô còn không quên khen một câu, "Tề Thiệu, tay nghề đầu bếp nhà anh thật tốt.”
Chuẩn xác giẫm trúng sở thích của cô, mọi thứ đều hợp tâm ý.
Khóe miệng Tề Thiệu khẽ nhếch, "Bọn họ là tay nghề gia truyền.”
“Thích thì ăn nhiều một chút, ông ấy còn có thể làm rất nhiều món ăn, chúng ta thay phiên gọi món.”
Cố Vân Khê mặt mày cong cong, "Được.”
Mỗi ngày có đồ ăn ngon, ngẫm lại cũng rất hạnh phúc.
Chờ cô có tiền, cũng tìm một hai đầu bếp, chuyên nấu cơm cho cô ăn, 365 ngày không trùng lặp!
Mọi người ném tới ánh mắt hâm mộ ghen tị, mau nhìn bọn hắn đi, tất cả đều đang cầu ăn chực!
Cơm nước xong, Khương Nghị cũng có chút tâm thần không yên, Cố Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606537/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.