Vẻ mặt Cố Vân Khê lạnh lùng như tuyết, "Anh nói không tính, phải để chú cảnh sát định đoạt.”
Đúng, lời này nói không sai, người qua đường càng kích động, kiên quyết không cho bại hoại chạy trốn.
Người dám cả gan gọi cảnh sát, khẳng định không phải người xấu.
Hai cảnh sát nhanh chóng đến, "Ăn cướp đâu?"
Người nọ còn muốn giành trước một bước, nhưng Cố Vân Khê phản ứng nhanh hơn, cô chỉ vào đối phương, lớn tiếng nói, "Chính là người này, hắn cùng người khác phục kích cháu, cướp đi cặp sách của cháu, trong cặp sách có giấy báo thi, mà trước đó không lâu, cháu vừa đắc tội với mấy người nước R.”
Giọng nói của cô vang dội, nhanh mồm nhanh miệng, cảnh sát có chút mơ hồ, ăn cướp tại sao phải cướp giấy báo thi? Logic này có đúng hay không?
Y hỏi theo bản năng: “Cháu đắc tội với người nước R? tình huống như thế nào?”
“Không kịp giải thích.” Cố Vân Khê nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, bọn họ ra cửa sớm hơn một tiếng rưỡi, hiện tại đã qua nửa giờ.
Theo lý thuyết, lúc này nên ở trường thi.
“Chú cảnh sát, phiền chú đi cùng cháu một chuyến tới Phục Đại, nơi đó mới là khởi nguồn.”
Cố Hải Triều sắp điên rồi, "Em gái, đi tới Phục Đại làm gì? Em còn phải đi thi tốt nghiệp trung học, em thật vất vả mới thông qua vòng sơ thẩm của lớp thiếu niên, lấy được giấy báo thi tốt nghiệp trung học......"
Vì ngày này, em gái đã rất cố gắng, trong tay lúc nào cùng cầm một quyển sách.
Cơ hội này rất quan trọng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606510/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.