Nhưng vào lúc này, có người kêu lên, "Cảnh sát đến rồi.”
Cảnh sát vừa tới liền hỏi tình hình, "Đã xảy ra chuyện gì? Ai báo cảnh sát?”
“Là tôi.” Cố Vân Khê trước khi đến đã bảo người ta chạy đi báo cảnh sát, cô giơ tay phải lên, giành cáo trạng trước.
"Chú cảnh sát, bọn họ đầu tiên là đến đây nhập một lô hàng, sau đó đánh tráo, lại cầm hàng giả tới đây trả lại hàng đòi tiền, còn đánh người, đây không chỉ là dọa dẫm, mà còn là cạnh tranh hung ác trong thương nghiệp, nhằm hủy đi ăng ten Teletubbies, nhường đường cho nhưng sản phẩm khác…”
Lão Phương liên tục kêu oan, "Đồng chí, oan uổng quá, tôi không có đánh tráo, những thứ này đều là hàng nhập từ lão Trần, tôi có đơn đặt hàng, tôi là người thành thật.”
Cảnh sát nhìn lão Phương đáng thương, lại nhìn Cố Vân Khê bình tĩnh lạnh nhạt, "Nhóc có chứng cứ gì không?”
Cố Vân Khê đưa máy khuếch đại ăng ten và kính lúp ra, "Chú cảnh sát, đây là hàng bọn họ lấy được, chú xem vị trí này, có chữ viết không?"
Cô chỉ vào một vị trí, chú cảnh sát nhìn hồi lâu, khẽ lắc đầu, "Không có.”
“Đúng, hàng giả là không có.” Cố Vân Khê làm việc đặc biệt cẩn thận chu đáo chặt chẽ, "Chú Trần, lấy một cái ăng ten Teletubbies trong tiệm ra đây.”
Cô lại lần nữa tháo ăng ten trước mặt mọi người, mười ngón tay linh hoạt như bay, như nước chảy mây trôi, là một loại hưởng thụ thị giác.
Ngoài cửa xem náo nhiệt, trong cửa xem môn đạo, người có hiểu biết thì đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606472/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.