“Thật xin lỗi” Vẫn là ba chữ này.
Đôi mắt Chu Ngọc Khiết lóe lên, che đi một phần không vui kia, "Nghe nói bốn anh em các anh vẫn ở trong phòng nhỏ kia, anh là đàn ông, làm gì cũng không cần câu nệ, nhưng thanh danh của hai em gái sẽ không được dễ nghe, anh phải suy nghĩ cho hai người bọn họ. Tuổi của Vân Thải không nhỏ, qua vài năm nữa cũng sẽ tìm đối tượng, nhà bên bên đó sẽ không để ý sao?"
Cố Hải Triều ngây ngẩn cả người, cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ tới những chuyện này.
Chu Ngọc Khiết thấy thế, nụ cười càng lúc càng dịu dàng, "Như vậy đi, nhà tôi có một căn nhà lầu, đông ấm hè mát, để cho hai em gái đến ở, tôi còn có thể dạy cho bọn họ một ít tri thức thiếu nữ nên hiểu."
Một giọng nói lành lạnh vang lên, "Còn có tri thức nào mà tôi không hiểu?”
Là Cố Vân Khê tới, cô vừa nhìn thấy cảnh tượng này, thì lửa giận liền dâng lên.
Thì ra, vẫn là bị tính toán tới.
Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào, muốn c.h.ế.t sao!
Hôm nay chị đây sẽ cho ngươi biết vì sao hoa lại đỏ như vậy!
Chu Ngọc Khiết nhìn kỹ cô gái nhỏ đột nhiên xuất hiện này, là em gái nhỏ nhất của Cố gia, thiếu nữ thiên tài trong truyền thuyết, đã thông qua vòng sơ thẩm của lớp thiếu niên đại học.
Nhưng, dù thông minh thế nào, cũng chỉ là một tiểu cô gái mười bốn tuổi, chưa từng thấy qua việc đời.
Cho nên cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606410/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.