Trần Chấn Hoa ăn vừa lòng thỏa ý, để lại một túi kẹo sữa thỏ trắng rồi vui vẻ rời đi.
Chờ hắn vừa đi, Cố Vân Khê liền đóng chặt cửa, kêu anh chị ngồi xuống.
"Đến, chia tiền!"
Cố Hải Triều sửng sốt một chút, sau đó nói, "Đây là tiền em kiếm được, em giữ lại đi, đưa chị gái đi chợ là được.”
Cố Vân Khê có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới anh cả lại sáng suốt như vậy.
Anh càng như vậy, cô lại càng không ham chút tiền ấy, ừm, cô chướng mắt.
Tiền đối với cô mà nói, không phải là vật quan trọng nhất.
“Em thấy như vậy, bắt đầu từ hôm nay, em sẽ dạy mọi người cách làm ăng ten, mọi người cùng nhau làm việc kiếm tiền.”
Cô không thích lặp lại công việc máy móc, nó quá nhàm chán.
Hơn nữa, có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu, cô mới không muốn làm việc một mình, vất vả biết bao nhiêu lại rất nhàm chán.
“Chúng ta học sao? "Ba anh em đều ngây ngẩn cả người.
Cố Vân Khê đã nghĩ kỹ, trước tiên bồi dưỡng Cố Hải Triều, làm việc nhiều hơn, sớm một mình đảm đương một phía.
“Đúng, kỹ năng không áp thân, sau này cung không đủ cầu, em cũng không muốn ngày nào cũng làm ăng ten, sẽ rất đau tay.”
Cố Hải Triều lập tức đau lòng, để cho em gái nhỏ tuổi nhất nuôi sống cả nhà thật kỳ cục, "Mỗi ngày có việc mới tốt, anh không sợ đau, chờ anh học xong, em sẽ được nghỉ ngơi.”
Vất vả hơn nữa thì vẫn thoải mái hơn nhiều so với chuyển gạch, cũng kiếm được nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606364/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.