Lúc này đây, Cố Như muốn thay thế Cố Vân Khê trở thành bạch nguyệt quang của người đàn ông kia, có được toàn bộ tình yêu say đắm của hắn, gả cho hắn, danh chính ngôn thuận có được hắn.
Đương nhiên, c.h.ế.t sớm hơn là chuyện không thể nào, chỉ cần tránh khỏi một hồi bi kịch kia là được.
Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, cô tiếp cận Cố Vân Khê trước, tạo quan hệ tốt với đối phương, lại từ trong miệng đối phương lấy được tin tức hữu dụng.
Không còn cách nào khác, cô chỉ biết là Cố Vân Khê đã cứu người đàn ông kia, xuất hiện như một tia sáng vào lúc hắn tuyệt vọng nhất, do đó mới khiến hắn nhớ mãi không quên.
Nhưng, về phần thời gian địa điểm cụ thể, cô đều không biết, chỉ nhớ mơ hồ là mùa thu năm nay.
Cố Vân Khê nghiêng đầu, bình tĩnh nhìn cô ta, nhìn đến mức Cố Như hốt hoảng trong lòng, vì sao nhìn cô chằm chằm như vậy? Chẳng lẽ nhìn ra cô sống lại? Không thể nào!
Thật lâu sau, Cố Vân Khê mới chậm rãi lấy từ trong túi bên trái ra một thanh kẹo sữa thỏ trắng, "Em thích ăn cái này hơn.” . Truyện Đông Phương
Cô bóc một viên kẹo sữa, ném vào miệng, mặt mày hơi cong lên, "Ngọt quá.”
Cô không mở miệng chê bai, nhưng mặt Cố Như lại giống như nứt ra từng tấc, nhìn kẹo cứng trong tay, cảm giác mặt mình đều bị đánh sưng lên. Cố lão thái thấy cháu gái yêu quý bị qua mặt, thế là tức giận, hét: "Mày lấy kẹo sữa thỏ trắng này ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3588148/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.