Cố Vân Khê rất hiểu bọn họ, không cha không mẹ giống như cỏ dại lớn lên, còn chưa nhìn qua thế giới này, cũng không có ai dạy dỗ.
“Anh cả, anh đi mua đồ ăn trước đi, nếu có trứng gà thì mua một ít, mọi người ăn no mừng năm mới.”
Cố Hải Triều nghĩ đến đây là tết âm lịch, mấy anh em vẫn còn đói bụng, thì không khỏi đau lòng vì em trai em gái.
“Vậy anh ra ngoài xem thử, nói không chừng cửa bệnh viện có bán ăn."
Chỉ chốc lát sau, annh liền mang theo bánh bao thịt cùng trứng luộc trà trở lại, Cố Hải Ba hưng phấn hoan hô, một hơi xử lý hết bốn cái bánh bao thịt: “Ăn thật ngon, lần cuối được ăn thịt vẫn là sinh nhật của đường ca.”
Cố Vân Thải bóc một quả trứng luộc nước trà, trước đưa cho em gái, sau đó mới cầm lấy một cái bánh bao thịt bắt đầu ăn, thơm, quá thơm.
Thơm đến nỗi cô còn luyến tiếc nuốt xuống.
Cố Hải Triều mặc dù có chút đau thịt, nhưng nhìn bộ dáng vui mừng của mấy đứa em, thì bỗng nhiên cảm thấy rất đáng giá.
Thứ anh muốn không phải là em trai em gái được ăn ngon uống ngon, thân thể khỏe mạnh hay sao?
Cố Vân Khê từng ngụm từng ngụm cắn quả trứng luộc nước trà, hàm hàm hồ hồ nói, "Biện pháp thứ nhất, chính là mua một chiếc xe đạp đi nông thôn thu trứng gà cùng nông phẩm lên thành phố bán, vất vả thế nào cũng có thể kiếm được chút tiền, chỉ có điều sẽ hơi mệt mỏi."
Bốn anh em nhà họ Cố, duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3588076/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.