Tần Kinh Thước lục lọi phòng bếp nửa ngày mới tìm thấy một gói bánh trôi trong tủ lạnh, cô đọc hướng dẫn sử dụng trên bao bì, vụng về mở bếp đun nước.
Tuy rằng có ký ức của Thanh Thanh, chuyện cỏn con như này cũng chẳng hiếm lạ gì, nhưng nó lại là chuyện cực kỳ mới mẻ đối với một thượng tôn.
Vất vả lắm mới có thể chuẩn bị xong, thế nhưng bánh trôi bị nấu hỏng rồi, nhân mè đen bị vỡ ra hết, ấy vậy mà Tần Kinh Thước lại có thể ăn một cách ngon lành.
Ăn uống no nê xong, cô mới cảm giác được bản thân như được sống lại lần nữa, cô xoa xoa miệng, quét mắt nhìn vết máu nhầy nhụa trên mặt đất cùng với một chuỗi dấu chân máu chỉnh tề hướng tới một chỗ, cô đi theo dấu chân, vết máu kết thúc trước một cánh cửa bị đóng chặt.
Nơi này cô đã nhìn thấy trong lúc đi tìm phòng bếp.
"Chủ nhân, cô muốn mở cửa ra xem không?"
Trong giọng nói của Đồ Quy mang theo tia xúi giục, Tần Kinh Thước dừng lại, không thèm để ý đến nó nữa. Vãng Sinh Kính là đồ vật của thượng thần Vong Xuyên, thần Vong Xuyên vốn rất thanh lãnh, vậy mà Vãng Sinh Kính này lại có vẻ hơi hoạt bát quá.
Trong lòng nó đang rất hiếu kỳ, nhưng Tần Kinh Thước hiện giờ quá yếu, mấy chuyện thần bí và nguy hiểm như này không phải thứ cô có thể ứng phó được, cô không muốn vừa mới thoát khỏi Vong Xuyên mà đã bị dí chết trở về đó đâu.
"Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-co-tao-van/2669684/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.