Hôm nay, nhóm thư ký của Vinh thị ai cũng trông như quả cà tím phơi sương, nằm yên một chỗ không có tí sức lực nào.
Ngay cả ánh mắt của trợ lý Hà cũng lộ ra ba phần mất mác.
Muốn hỏi tại sao thì chỉ có thể nói là hôm qua bọn họ đã trải qua quá nhiều chuyện, đặc biệt tiền thưởng đã bị khấu trừ, thật sự làm người khác cực kỳ đau lòng.
Lúc Z kéo rương hành lý đi tới thì nhìn thấy tình hình này.
Hắn vừa nhìn thấy thì lập tức vui vẻ.
Lúc Z thấy vui thì sẽ không ngăn được miệng mình mà bắt đầu nói nhảm.
"Mấy người bị sao vậy? Tối qua chơi gái tập thể nên bị bắt à?"
Hắn vừa dứt lời, nhóm thư ký đều quay sang nhìn, trong đôi mắt mang theo lửa giận mà Z rất quen thuộc.
"Aiz da da, lâu rồi không nhìn thấy dáng vẻ tức giận của mấy người, tui suýt nữa quên mất rồi. Mấy người nhìn đi, đều tại sư phụ của tui nhất định phải bắt tui đi Châu Phi, làm tui bị nắng đến đen da rồi, còn không được gặp mọi người nữa."
Hắn vừa nói vừa tìm một góc nhét vali vào, "Nói đi nói lại, có ai trong mấy người biết tại sao sư phụ của tui lại kêu tui về đột xuất như vậy không?"
Hắn rất ngạc nhiên khi người sư phụ trông giống như ông già kia luôn kiên trì đi làm bảy ngày một tuần giờ lại muốn nghỉ phép?
Chuyện này quá thần kỳ.
Hắn nhịn không được nói thêm một câu.
"Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ba-tong-bat-coc-phao-hoi/3556406/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.