Vinh Tình run chân là thật.
Cũng may Lâm Kích vẫn chưa quay bộ phim mới của Chử Kha nếu không sau khi giảm xuống còn 65kg cậu tuyệt đối không thể ôm Vinh Tình về thẳng nhà như thế, thậm chí còn trách nhiệm mà đặt người lên sô pha, ngay cả giày cũng cẩn thận thay ra.
Nhưng mà cậu cũng không chịu thiệt.
Cậu thả người trên ghế salon rồi mỉm cười lại gần.
Vinh Tình duỗi người giả vờ bình tĩnh không tránh né.
Sau đó bị hôn một cái trên tai.
Lỗ tai Vinh Tình đỏ ửng, anh ôm chặt một lát nhưng vẫn nhịn không được khẽ kêu.
"Em đây là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."
Papa còn chưa đồng ý cho cậu tùy tiện hôn đâu!
Vậy mà cậu đã hôn rồi!
Cậu cũng không hỏi papa!
"Vậy sao? Khó khăn chỗ nào?"
Lâm Kích híp mắt cười nhìn anh, cất đôi giày vừa thay của anh đi.
Vinh Tình nghẹn họng.
Chẳng lẽ muốn anh nói là nhân lúc anh run chân à!
Vậy không được! Tuyệt đối không được!
Cho dù là sự thật nhưng papa cũng tuyệt đối không thể thừa nhận!
Chỉ cần anh không thừa nhận thì chuyện này xem như chưa từng xảy ra!
Lâm Kích thấy anh không nói lời nào, hiểu ý nở nụ cười rồi nói tiếp.
"Hơn nữa anh cũng không trốn, em coi như là anh chấp nhận rồi."
Nếu như hiểu được Vinh Tình rồi thì sẽ phát hiện người này thật sự dễ hiểu một cách đáng kinh ngạc.
Vinh Tình không thể tin được nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ba-tong-bat-coc-phao-hoi/3554928/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.