Vinh Tình mơ màng mở mắt ra, đúng lúc đối diện với Lâm Kích.
Tình huống gì vậy....?
Vinh Tình choáng váng, anh cúi đầu, ấn ấn tay.
Rất rắn chắc còn có hơi co dãn, còn có một chút....
Này là cái gì?
Lâm Kích....
Sắc mặt cậu biến đổi liên tục, hồi lâu sau mới cực kỳ mất tự nhiên ho khan một tiếng.
"Đây là ngực tôi."
....?
Vinh Tình chậm rãi đánh ra một cái dấu hỏi?
Một giây sau, anh bất ngờ nhảy lên khỏi người Lâm Kích!
Gì vậy!
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tại sao ngực của cậu lại xuất hiện dưới tay của tôi?
Ngực của cậu định làm gì tay của tôi sao!
Cậu....!
Không đúng!
Vinh Tình bỗng nhiên phản ứng lại.
Hình như là mình vừa mới làm gì với Lâm Kích đúng không?
A a a a a a!
Dừng tay!
Cả người Vinh Tình cứng đờ thu tay mình lại.
Hai người đối mặt nhìn nhau.
Hai má Lâm Kích ửng đỏ nhưng vẫn cố gắng động viên anh, "Không sao...."
A a a a a a a!
Tôi có liên quan gì!
Gì đây! Tại sao tôi lại ở chỗ cậu?
Vinh Tình cứng đờ xoay cổ lại, dưới ánh trăng tai của anh đỏ thành một mảng, trông rất đáng yêu.
Vinh Tình liếc mắt nhìn cái chăn vẫn đang treo trên giường chưa rớt hết rồi lại nhìn ống quần ngủ đã vén lên một chút trên người.
Anh lảo đảo sắp ngã.
Còn có cái gì không hiểu nữa đây?
Tuyệt đối không ngờ rằng papa lại là người như vậy!
Mình vậy mà ngủ không ngoan như thế sao?
Sao có thể được!
Mắt thấy ánh mắt Vinh Tình dần dần đờ đẫn, Lâm Kích, Lâm Kích đại khái đoán được anh hiện đang thất thần. Một chút động lòng không thể giải thích được trong ngực bỗng nhiên biến thành bất đắc dĩ.
Cậu có một cảm giác, chỉ cần lúc cậu và Vinh Tình ở cùng nhau thì có lẽ sẽ không thiếu tình huống như này.
"Đi lên ngủ tiếp đi."
Lâm Kích chống người ngồi dậy, nhẹ nhàng ôm Vinh Tình vẫn ngồi trên chân cậu một cái.
???
Vinh Tình bị người khác nâng từ dưới nách lên, ánh mắt lập tức luống cuống.
Anh theo bản năng muốn tìm một chỗ có thể nắm được thì Lâm Kích đã đặt anh trở lại trên giường.
Đắp chăn cho Vinh Tình xong, Lâm Kích nhìn anh vẫn mờ mịt đầy mặt thì bỗng nhiên lại cảm thấy Vinh Tình như vậy còn rất đáng yêu.
Cậu nhẹ nhàng vỗ chăn.
"Ngủ ngoan nhé."
Mãi đến khi Lâm Kích nằm xuống lại thần kinh Vinh Tình mới dần dần lấy lại phản ứng.
Gì vậy?!
Mới vừa xảy ra chuyện gì?
Anh ngây ra, có hơi nhớ lại.
Một giây sau, bỗng nhiên anh che kín mặt!
Không nhịn được mà rít gào trong lòng!
Fuck!
Gì đây?
Một người sống hơn một trăm cân là anh đây!
Lâm Kích lại nhẹ nhàng ôm anh lên như vậy?
Vinh Tình bỗng nhiên nhớ đến dụng ý không tốt lúc đầu của mình với chó săn nhỏ.
Đúng vậy!
Lúc trước anh nhìn trúng Lâm Kích không phải là do coi trọng eo chó đực cùng cơ ngực lớn của cậu ấy à!
Vừa nhớ đến vừa rồi bản thân bị nhấc lên dễ như ăn cháo làm Vinh Tình, Vinh Tình mơ một giấc mơ ghs*.
(*Hệ thống hài hòa toàn cầu về phân loại và ghi nhãn hóa chất, ở đây đại khái là đang nói Vinh Tình đang mơ về mấy thứ đen tối.)
Trong mơ, anh nhớ lại kiểu trang trí của hơn một trăm căn nhà của mình.
Cho dù là bầu trời sao giả lập hay là ban công biệt thứ lớn cảnh biển, hoặc là vườn hoa tư nhân phong cách cổ nhưng anh dường như không nhớ rõ tất cả kiểu trang trí đó.
Anh chỉ có ấn tượng duy nhất chính là lực cánh tay của Lâm Kích rất tốt.
Tỉnh lại sau một đêm, Vinh Tình ngây ngốc ngồi dậy từ trên giường.
Vẻ mặt anh như nghẹt thở, đưa tay ra sờ ga giường.
Fuck!
Đm!
A a a a a a a! Phong ấn ngu ngốc hại mình rồi!
Ta cắn chết ngươi a a a a a!
Anh không chút nghĩ ngợi trực tiếp lấy chăn bọc ga giường lại rồi lẩn trốn!
Lâm Kích cậu tuyệt đối đừng tỉnh!
Lúc này papa không muốn thấy cậu!
Vinh Tình gần như là chạy trối chết, Lâm Kích dường như ngủ say nằm trên đất lại lập tức đỏ lên từ cổ đến bên tai.
Dưới đáy mắt cậu là một mảng xanh đen nhưng tinh thần lại vô cùng tốt. Cậu mím môi, theo bản năng liếc nhìn trên giường một cái.
Một giây sau, cậu lập tức mặt đỏ tới mang tai mà thu hồi tầm mắt.
Tối hôm qua, cậu đã ngủ không ngon cả đêm.
Bởi vì Vinh Tình liên tục gọi tên của cậu.
Vinh Tình gần như là chạy trối chết. Ném thứ cần phải giặt vào trong máy giặt quần áo xong anh nhanh chóng thay một bộ quần rồi chạy.
Tôi yêu đi làm!
Đi làm khiến tôi vui sướng!
Vinh Tình vừa đi Lâm Kích đã biết ngay.
Cậu mím môi, dáng vẻ có chút khó chịu mà đi vào phòng tắm.
Ước chừng qua một giờ sau người của tổ chương trình thông báo cho cậu là đã đến dưới lầu. Lâm Kích cũng miễn cưỡng coi như làm xong, tốn năm phút đồng hồ rửa mặt xong thì chuẩn bị đi xuống lầu.
Cậu đi tới cửa trước thì bỗng nhiên dừng bước, có hơi do dự mà quay đầu.
Cửa phòng khách vẫn khóa chặt như trước.
Trong chỗ sâu thẳm dường như có một giọng nói đang kêu gọi cậu. Cậu từng bước từng bước đi tới cửa phòng khách, mím môi. Ngón tay nhẹ nhàng đặt lên chốt cửa màu đồng.
Lạch cạch.
Cậu đẩy cửa ra.
Một cái giường nước cực lớn, cánh hoa hồng đầy giường đã có hơi héo đi, trên đất còn có cây nến tạo thành một hình trái tim không nhóm lửa.
Vẻ mặt Lâm Kích dần dần dại ra.
Cậu từ từ ngẩng đầu lên.
Trên trần nhà còn mở chế độ mô phỏng bầu trời đêm, rèm cửa sổ là vải tuyn trong suốt, trong phòng có một mùi hương ngọt ngào ám muội mơ hồ.
Đây chính là lý do Vinh Tình không cho cậu đi vào?
Nhất thời trong đầu Lâm Kích không biết đang nghĩ đến cái gì.
Vậy nên Vinh Tình mới có thể....?
Vinh thị.
Hà Khiêm mới vừa đẩy cửa phòng làm việc ra thì phát hiện Vinh Tình đã đến.
"Tại sao hôm nay Vinh tổng lại tới sớm như vậy?"
Hà Khiếm nhìn thấy Vinh Tình mới sáng sớm đã đến công ty thì có hơi khó hiểu trong lòng.
Lẽ nào, đêm qua không đủ lãng mạn?
Vinh tổng bị y nhắc nhở liền nhớ tới chuyện bản thân ngã xuống giường suýt nữa đè chết Lâm Kích.
Tai của anh lặng lẽ đỏ lên.
Đừng hỏi papa!
Hỏi chính là quá tận tâm đến công việc!
Không được rồi!
Mình yêu kiếm tiền!
Kiếm tiền làm mình vui sướng!
Có lẽ là do vẻ mặt Vinh Tình hung ác quá rõ ràng làm Hà Khiêm nhanh chóng phát hiện đây không phải là chủ đề tốt nên vội vàng thay đổi đề tài.
"Cậu Lâm đã đi chưa? Có cần đến dọn dẹp căn phòng không?"
A a a a a a a a a!
Đừng hỏi!
Hỏi nữa sẽ cắn chết anh!
Sau đó tự cắn chết mình!
Vinh Tình vừa nghe xong thì hận không thể tự thiêu ngay tại chỗ!
Làm một con người đi trợ lý Hà!
Cầu xin anh!!!
Vinh Tình tự bế tại chỗ.
Chia tay! Tôi không xứng tiếp tục tồn tại trong thế giới này!
..... À hiểu rồi.
Xem ra cái đề tài này chính là bãi mìn.
Hà Khiêm bất đắc dĩ nhún vai trong lòng.
Lại nói, thoạt nhìn trải nghiệm tối hôm qua của Vinh tổng cũng không tốt đẹp lắm nhỉ?
Chẳng lẽ là cậu Lâm có vấn đề?
Chẳng lẽ cậu Lâm, không được?
Lâm Kích 'Không được' dùng tư thế trước nay chưa từng có leo lên đầu hot search.
[Tôi muốn làm bạn của bạn Lâm Kích.]
Đề tài này dùng đột hot kinh người đánh bại tất cả đối thủ trong một lần. Độ hot của chương trình thực tế này cũng không tính là quá tốt, thế nhưng lại có khối người quảng cáo giúp nó.
Bởi vì tổ chương trình bọn họ lần nào cũng đều sẽ có nhiều hình thức hố minh tinh khách quý đa dạng, cho nên mỗi một kỳ phát sóng tổ chương trình gần như sẽ ra mắt ở vị trí trung tâm tang lễ.
Lần phát sóng này bọn họ tất nhiên cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý bị mắng.
Thế nhưng kỳ lạ chính là khi chương trình dần dần phát sóng, những người vốn còn đang mắng chửi tổ chương trình dần dần đã không nhớ được tổ chương trình là miếng bánh quy nhỏ nào.
"Thực không dám giấu giếm! Tui mới tới! Xin hỏi là nên cười thẳng hay là chờ người bạn giàu có đi ra mới được cười nữa?"
"Nghe bạn bè giới thiệu tới đây! Nghe nói chỗ này có một người bạn giàu có ngốc nghếch!"
"Tui đến vừa lúc tới quả chanh! Tại sao bạn của người khác đều đáng yêu như thế?"
"Mới tới thì trực tiếp nhảy dù đến 57:38! Phía trước đều là tổ chương trình ngu ngốc chà đạp người khác, có thể hoàn toàn không cần xem!"
"Tạ ơn bộ chỉ huy!"
Một đám người mới ồn ào tràn vào, mưa bình luận bỗng nhiên tăng lên gấp đôi.
"Má ơi Maybach! Đây là nhà giàu thần cấp gì vậy?"
"6666666, thì ra bạn bè thật sự giàu có! Cái này cũng không khỏi quá giàu rồi?"
"Ha ha ha ha ha, hậu kỳ chèn cái hình vẽ này không thể có tâm hơn sao? Chèn cho người bạn giàu có này cái đầu mèo là có ý gì ha ha ha ha!"
"Tui từng mơ muốn độc chiếm Lâm Kích, mãi đến lúc tui nhìn thấy người bạn giàu có này của cậu ấy tui liền biết, đây là chuyện không thể nào."
"....? Gara tư nhân? 6666666, cái tiểu khu này nếu không giàu thì quý, người bạn này thoạt nhìn là người đứng trên vạn người đây!"
"Lầu trên dừng lại đừng chạy! Cái gì là người đứng trên vạn người, màn hình của tui dính đầy nước rồi!"
"Chậc chậc chậc, vận may của Lâm Kích đúng là không tệ, có người bạn như thế không chừng còn có thể cọ được một bữa cơm nóng hổi."
"...., gì vậy, cái người vừa mới nói Lâm Kích có thể ăn chực đâu đứng ra! Đừng lập flag lung tung như vậy!"
"Ha ha ha ha ha! Gì vậy, chỉ có một mình tui chú ý sai trọng điểm sao? Lẽ nào trọng điểm không phải là trong nhà của người bạn giàu có kia vậy mà cũng có mì ăn liền xxx sao! Còn có nước ngọt xxxx! Fuck ha ha ha ha ha! Tả quá thực rồi, tui còn tưởng rằng cho dù nhà giàu ăn mì ăn liền thì cũng phải là loại một gói một trăm tệ chứ!"
"Vuốt ve lầu trên, cô đúng là không người. Nhưng mà bỏ bốn lên năm một chút, tui cũng ăn mì ăn liền xxx, còn có nước ngọt xxxx, nên suy ra tui cũng giàu! Phương trình này hình như không có gì sai!"
Lúc ống kính tóm được dáng vẻ Vinh Tình vội vã cuống cuồng rụt đầu ngoài nhà bếp, tiếng cười của nhóm cư dân mạng như muốn hiện hóa từ trong mưa bình luận ra ngoài.
"Ha ha ha ha ha fuck! Tui vô cùng nghi ngờ tui và người giàu này là từ một mẹ sinh ra! Làm phiền hãy nhận tui về đi được không? Tính tình sợ giết gà nhưng vẫn muốn nhìn lén này giống tui như đúc!"
"Lầu trên đừng đi! Tui nghi ngờ có khả năng tui cũng là anh em của hai người! Tui cũng giống vậy!"
"Tui cũng giống vậy jg! Ha ha ha ha ha làm tui cười chết, phía trước lại còn có người mắng chửi người bạn giàu có này không giúp đỡ, gì vậy, mấy người mau nhìn ánh mắt này của người ta xem thoạt nhìn giống người biết nấu ăn sao? Ha ha ha ha, không được tui cười đến sắp chết rồi, đây là sự chiêu đãi chân thật gì vậy ha ha ha ha ha!"
Trong mưa bình luận đều cười rất vui vẻ, không ít người ồn ào bày tỏ rất hâm mộ Lâm Kích, bọn họ cũng muốn có một người bạn giàu có chiêu đãi chân thật như vậy!
Chờ ống kính xoay một vòng, nhóm cư dân mạng vốn đang cười vui vẻ vừa nhìn thấy Tiểu Tử Kỳ, lại so sánh với người bạn giàu có chiêu đãi chân thật vừa rồi thì ồn ào mắng chửi.
"Tiêu Tử Kỳ này đến gây hài sao? Bị kẹp tay rồi còn bị kẹp chân? Tui muốn nói còn không bằng gã học tập theo người bạn giàu có kia đi, ngoan ngoãn ngồi trước cửa phòng bếp nhìn không được sao?"
"Vừa rồi tui còn đang nghĩ người bạn giàu có đó không giúp đỡ có phải là quá đáng lắm không, nhưng mà bây giờ so sánh lại.... e, quên đi, còn không bằng đứng yên tại chỗ."
"Không có cảnh quay của Lâm Kích cùng người bạn giàu có kia sao? Tui thật lòng cảm thấy xem bọn họ thì thú vị hơn...."
Chương trình chiếu xong, bọn họ cũng không còn nhìn thấy người bạn giàu có tâm tâm niệm niêm nữa.
Có cư dân mạng nhịn không được đăng một cái nhận xét trên Weibo.
"Nói thật, tui rất muốn làm bạn của bạn Lâm Kích. Thực hâm mộ! Người bạn giàu có như vậy có thể tìm được chỗ nào? Nhân tiện thì làm bạn của Lâm Kích hình như cũng rất tốt, hình như cậu ấy làm cơm nhìn rất ngon."
Chưa đến hai tiếng, cái Weibo này liền leo lên đầu hot search.
Mà Lâm Kích lại dùng dáng vẻ nắm giữ người bạn mà ai ai cũng mơ ước xông lên hot search.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]