Lúc đó, cuộc đấu giữa Tiêu Phi Vũ và mười hai đại hán đã tạm ngưng, nhưng nàng đứng xa Triển Mộng Bạch quá, vả lại, nàng còn phải tự lo liệu lấy mình, làm sao cứu chàng kịp thời?
Nhưng Triển Mộng Bạch chưa tới số chết.
Một đạo kình lực từ phía sau lưng chàng vút tới, chàng mất cả tự chủ, bỗng nhiên bay lên không.
Ám khí bay qua bên dưới chân chàng, tan biến mất dạng.
Chàng nhìn xuống Tần Nhi, thấy nàng cũng bay lên như chàng, mường tượng dưới chân có đám mây nâng bổng nàng lên.
Còn Tiêu Phi Vũ thì nhào nhanh xuống, nép mình sát đất.
Trong ba người, Tiêu Phi Vũ vì bận lo sợ cho Triển Mộng Bạch mà thành ra chậm phản ứng, dễ bị ám khí bắn trúng hơn hết.
Quần hùng kêu lên kinh khiếp, rồi thở phào.
Chỉ mấy người nhanh mắt trông thấy rõ ràng.
Thì ra sau lưng Triển Mộng Bạch và Tần Nhi, đều có một người, người đó hoặc vào gần, hoặc dang ra xa xa, vì cả bọn mặc áo trắng nên trong đám đông lẫn lộn, không ai nhận ra họ lúc đầu.
Đến khi ám khí được tung ra, quần hùng có người trông thấy họ vươn tay chụp Triển Mộng Bạch và Tần Nhi đưa lên cao, còn tay kia thì vung lên, phất ống tay áo mở rộng, thu trọn số ám khí vào trong.
Nội công luyện đến mức thành tựu đó, quả là sự kiện hi hữu trên giang hồ, quần hùng khâm phục không tưởng nổi!
Đến lúc đó, họ mới biết là cả hai không thuộc Bố Kỳ môn.
Và ai ai cũng lấy làm lạ là Tiêu Phi Vũ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-tam-lenh-tinh-nhan-tien/748114/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.