Sau một ngày hai ngày rồi tới hơn cả một tuần trời, bên phía Ngũ gia không hề thấy có một chút động tĩnh mà Âu Dương Phong Ngạn cũng bằng ấy thời gian chưa hề hồi phủ. Vương phủ mặc dù không có chủ tử nhưng vẫn hoạt động bình thường một cách trơn tru. Hôm nay trời thu gió mát, ánh nắng nhàn nhạt, Ngũ Thiên Kiều đang nằm nghỉ ngơi dưới tán cây thì bị một tiếng động đánh thức khiến nàng chợt tỉnh. Dáng vẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì làm đối phương khẽ cười. Bàn tay lành lạnh của Âu Dương Phong Ngạn chạm lên gò má xinh đẹp của Ngũ Thiên Kiều. Hắn khẽ giọng hỏi:
- Mấy ngày hôm nay, nàng có nhớ bản vương không?
- ....
Ánh mắt của Ngũ Thiên Kiều ánh lên vẻ khinh thường kiểu làm như không có ngươi thì ta sẽ chết vậy. Âu Dương Phong Ngạn lại lấy đó làm niềm vui, dùng nốt bên tay còn lại áp lên má nàng rồi xoa tới xoa lui. Ngũ Thiên Kiều trong vẻ mặt bàng hoàng của một kẻ chưa tỉnh ngủ, tức giận hất tay hắn sang hai bên. Nàng tức giận rồi. Hai chân xếp thành bàn tròn, chống tay nhìn hắn:
- Ngươi muốn gì? Chúng ta cũng tính là hết nợ đi?
- Bản vương lăn lộn ở bên ngoài để giúp nàng. Nàng một chút cũng không có cảm động.
- Ngươi nợ ta một mạng, ngươi giải quyết giúp ta một việc. Ai mới là kẻ có lợi hơn?
Âu Dương Phong Ngạn cười phúc hắc. Hắn không nghĩ có một ngày bản thân sẽ bị người khác hỏi vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2797050/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.