A Tâm nấp sau lùm cây giật mình ôm mặt. Này là bất giác bị dọa sợ mà thành. Nữ nhân của vương gia đáng sợ quá. Nữ nhân như hoa như ngọc giống Mặc Nhan, nàng muốn bóp cổ ép chết là bóp, muốn đấm thẳng vào mặt là đấm, mặc kệ hậu quả. Nói Mặc Nhan tự làm tự chịu nhưng thế này có chút dã man. Vương gia, ngài cứ thử nhìn những việc vương phi của ngài đã làm đi, ngài mới biết những gì ta nói lúc chiều hoàn toàn có căn cứ. Nàng hoàn toàn không cần bảo vệ. Có khi nàng còn bảo vệ ngược lại ta mới đúng!! Để hiểu thêm về Ngũ Thiên Kiều, A Tâm có nàng quen một chút với Khiểm Thúy, biết rằng tính cách của Ngũ Thiên Kiều vốn trầm ổn lạnh lùng nhưng khi làm trái ý nàng hay khiến nàng không vui liền không lường trước được chuyện gì. Là một loại tùy hứng điển hình. Dấu hiểu nhận biết duy nhất là khi nàng chậc lưỡi. Còn khó sống hơn khi sống với vương gia nữa!
- Có vẻ mọi chuyện không được suôn sẻ như ý của Mặc Nhan nhỉ?
- H...ưm...
Miệng A Tâm bất ngờ bị giữ lại. Mùi trầm hương quen thuộc sộc vào mũi, nha đầu mới thôi phản kháng. Tưởng ai, thì ra là tên đần Phong Khuyết. Y suýt xoa:
- Lão tử còn chưa lấy vợ, ngươi đã muốn lấy mạng ta vậy ư?
- Hành tung lén lén lút lút. Ngươi tới đây làm cái gì?
- Ngươi nhìn trên đỉnh đình đi. Bản lão tử đi tới đây với vương gia của ngươi.
A Tâm vừa ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2797041/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.