Đúng như dự định, sáng sớm canh ba, Thích Sát đã dàn hàng đứng đợi chủ nhân. Nhưng thứ mà bọn họ đợi được chính là cảnh Âu Dương Phong Ngạn bị đạp bay ra khỏi cửa,thân thể vẫn rất dẻo dai mà tiếp đất an toàn. Ngũ Thiên Kiều một mặt cau có dưới ánh đèn lấp lánh, một tay ôm eo,một tay cầm kiếm chỉ về phía trước:
- Hỗn đản nam nhân.
Bảy người được một phen trố mắt. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Vương gia chính là bị vợ đuổi ra khỏi phòng ư? Nhìn thấy mấy vết xanh tím trên chiếc cổ thanh mảnh của Ngũ Thiên Kiều, A Tâm ho khan vài tiếng rồi che mặt Mặc Nhiên đứng bên cạnh. Bảo sao vương phi lại nổi giận. Vương gia tự làm tự chịu thôi a...
- Vương phi, cứu người quan trọng. Xong việc,bản vương sẽ bồi nàng vào một đêm khác.
Âu Dương Phong Ngạn giảo hoạt xoa môi. Vết cắn vẫn còn in hằn một vệt máu nhỏ, đủ hiểu ban nãy đã xảy ra chuyện gì. Ngũ Thiên Kiều trong lòng vô cùng tức giận nhưng cũng không còn cách nào khác. Ai bảo nàng đồng ý với hắn cứu người làm gì chứ? Cánh cửa phòng đóng sầm một tiếng vô cùng lớn. Bảy con người kia đang chằm chằm đứng nhìn chủ tử của mình như không thể tin được vậy. Chủ tử cao lãnh của bọn họ, hiện tại trông y hệt như lưu manh vậy?
Không mất quá nhiều thời gian, Ngũ Thiên Kiều một thân hắc y bước ra ngoài. Màu đen tuyền càng nổi bật màu da trắng nõn nà ấy. Đôi môi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796991/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.