Âu Dương Phong Ngạn?
Hắn không nhìn nàng mà nhìn về phía đối diện của nàng.Vu Khiết Tâm lúc này cũng có chút kích động. Hai đôi mắt chằm chằm nhìn nhau đầy thăm dò. Ngũ Thiên Kiều tức giận khi bị ngó lơ. Nàng kiễng chân, dùng tay nắm lấy cằm Âu Dương Phong Ngạn kéo sự chú ý của hắn về phía mình. Vu Khiết Tâm bị một màn này làm cho thất kinh. Âu Dương Phong Ngạn vốn là kẻ khắc thê, khắc cả nữ nhân. Không ít người ái mộ hắn nhưng không dám lại gần hắn. Nữ nhân này cho y một chút hưng thú nhất thời...người thú vị như vậy, sao lại có thể quen một tên nhạt nhẽo như tên vương gia mặt lạnh chết tiệt của Trạch Lan quốc.
- Xong việc cả rồi? Giết chết con chuột nhắn trong đám người của ngươi chưa?
- Rất tốt. A Minh giải cứu rất kịp thời. Nhưng nàng tốt nhất là nói cho bản vương biết, trong khoảng thời gian vắng mặt bản vương, nàng quyến rũ bao nhiêu nam nhân.
- Ngươi không thấy sao? Là hắn cướp bàn ăn của ta đấy.
- Tại sao không giết? Lo bản vương không đủ khả năng xóa bỏ tội danh cho nàng?
- Đừng quên ta đang dẫn theo một đứa trẻ.
Ngũ Thiên Kiều nhanh chóng phản kháng. Nàng nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay đang khóa chặt lấy eo mình rồi quay đi. A Tâm đột nhiên xuất hiện cùng với một tiểu hung thú:
- Vương phi, Mặc Nhiên ở đâu rồi? Nô tỳ tìm không thấy muội ấy ở trên phòng.
- A Minh chưa đưa con về Trạch Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796972/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.