Âu Dương Phong Ngạn bế Ngũ Thiên Kiều trở về khách điếm,nơi mà những thuộc hạ của hắn đang cư trú. Nơi này có vẻ hơi quá tầm thường với xuất thân cũng như khí chất của hắn. Ngũ Thiên Kiều cũng không để ý quá nhiều với khung cảnh hỗn tạp ồn ào xung quanh. Nàng thản nhiên nhảy khỏi vòng tay của hắn, nhẹ nhàng tiếp đất. Nơi đây toàn hoang hồ thổ phỉ có máu mặt. Âu Dương Phong Ngạn len lỏi trong đám người cũng phần nào che giấu được hành tung của bản thân.
Nữ nhân xinh đẹp vừa bước vào quán, vài ánh nhìn thèm khát bắt đầu hướng về phía nàng. Nữ tử như vậy, nếu đem đi bán,có lẽ thu được một khoản không nhỏ. Âu Dương Phong Ngạn đang ngẩn người đứng đằng sau, nhìn hai bàn tay trống trơn với vẻ mất mát. Hắn đang cẩn thận suy sét, không lẽ ở trong lòng hắn, nàng cảm thấy không thoải mái đến vậy ư? Ban nãy vẫn còn ngoan ngoãn ngủ ở đây cơ mà?
Hắn còn chưa kịp bàng hoàng được mấy thở thì tiếng hét chói tai vang lên. Hắn chỉ vừa mới ngước lên đã thấy bóng dáng quen thuộc đang một tay nắm cổ tên cao to bóp ra những tia máu. Móng tay nàng chọc sâu vào da thịt kẻ đó,mặt vẫn không biến sắc. Y phục nàng đã nhiễm bẩn vài phần vì dấu tích của đối phương. Thỏa mãn, nàng nhẹ nhàng buông tay. Người đó, ấy vậy mà chết bất đắc kì tử.
Ngũ Thiên Kiều lia tầm mắt ra tứ phương rồi khẽ mỉm cười. Nụ cười thiên sứ khiến người nhìn lạnh gáy. Đám người của Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796966/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.