Vài ngày sau, tại vương phủ.
- Vương phi à, người hiện vẫn chưa bình phục được là mấy, đừng có ra ngoài hóng gió nữa có được không? Nô tỳ năn nỉ người đó.
- Ta thích ở đây.
- Không được màaaaaaa
Giọng nói đầy bất lực của Khiểm Thúy vang lên giữa ngự hoa viên của vương phủ. Nha đầu liên tục lắc lắc chiếc chõng tre cũ kĩ, vốn là thứ duy nhất được Ngũ Thiên Kiều mang từ Ngũ gia tới vương phủ để làm của hồi môn.Ngũ Thiên Kiều tựa đầu vào chõng tre, thiu thiu ngủ. Khiểm Thúy có bao phần bất lực thì đều bày ra hết trên mặt. Khi vương gia đưa người về, nói người bị nhiễm bệnh cần được chăm sóc, Khiểm Thúy còn nghĩ bản thân vừa đón vào lòng một cái xác chết nữa. Cũng nay hơi thở đều đều ấy mới làm cõi lòng đang nổi sóng của nha đầu vơi bớt vài phần. Thật, suốt mấy ngày không có vương phi bên cạnh, thần trí nha đầu đều treo ngược trên cành cây, không đụng cột tường thì cũng vấp ngã lung tung. Số lần phạm lỗi liên tục khiến A Anh phải luôn ở phía sau bảo vệ cho nha đầu. Đến quản sự Hứa Tầm An còn phải cầm roi gia pháp vụt cho nha đầu vài cái nhưng vẫn chứng nào tật nấy thôi.
Nói qua tình hình của A Anh và Nhạc Thiên Y tại vương phủ thì hai người họ được đối đãi bằng những thứ tốt nhất. Viện đình xa hoa, người hầu đầy đủ y hệt một quý tiểu thư thân phận cao quý. Nhạc Thiên Y ngoài việc thị lực ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796961/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.