Âu Dương Phong Ngạn đã dễ dàng thuyết phục Ngũ Thiên Kiều bỏ qua cho hắn. Hai người vốn đang rất ân ái bên nhau thì một thân nhỏ bé đột nhiên chạy vào, trên má vẫn còn dính vài vệt máu đỏ tươi, miệng hét lớn:
- Vương phi, có người bắt nạt Mặc Nhiên.
Ngũ Thiên Kiều đưa tay đỡ lấy nha đầu, nhanh chóng dùng khăn tay bên người lau nước mắt cho đối phương. Mặc Nhiên nước mắt ngắn nước mắt dài kể tội:
- Hôm nay, Mặc Nhiên ra ngoài đi chợ với A Anh tỷ và Nhiễm Tỷ. Nhưng mà có người làm phiền A Anh tỷ. Mặc Nhiên chỉ nói lý một chút, đã bị tên đó tát một cái rất đau. Huhu...
- Ngoan nào, đừng khóc
Ngũ Thiên Kiều ánh mắt đau xót, tay khẽ chạm lên lên gò má đang sưng đỏ của Mặc Nhiên. Nha đầu vẫn khóc:
- Bọn chúng còn đánh A Anh tỷ. Lúc đó Nhiễm tỷ không ở đó, bọn chúng còn đạp chúng ta nữa. Hức... Vương phi, Mặc Nhiên đau lắm luôn.
- Rồi, rồi.
Ngũ Thiên Kiều bế Mặc Nhiên lên, nhẹ nhàng xoa lưng nha đầu dỗ dành. Cơ thể nàng phát ra một luồng ánh sáng xanh tựa như lá cây, hương thơm dịu nhẹ vô cùng dễ chịu. Âu Dương Phong Ngạn vốn đang có vài phần nóng giận cũng trở nên bình tĩnh hơn. Một lát sau thì không còn nghe tiếng khóc ai oán của Mặc Nhiên nữa. Nha đầu đang ngoan ngoãn gục trên vai nàng mà ngủ. Đuôi mắt vẫn còn vương vài giọt lệ vẫn chưa kịp rơi.
- Âu Dương Phong Ngạn, huynh tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796942/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.