"Ai u, bé nha, làm sao vậy, làm sao vậy, người phụ nữ kia làm thế nào lại chọc bé nhà chúng ta..." Đi theo giọng nói là một người mang theo tạp dề, dáng vẻ đầy chật vật từ phòng bếp đi ra, đó chính là mẹ Hàn Oánh Oánh, Trần Lệ. Trần Lệ khoảng 50 tuổi, bảo dưỡng còn rất khá, thấy Hàn Oánh Oánh còn đứng đó thở phì phì, bà chạy nhanh đến trấn an con gái.
Hàn Oánh Oánh thấy có người ra tới, né người sang một bên, ngang ngược nói: "Mẹ, sao mẹ lại nấu cơm? Bạch Thi Thi đâu? Có phải lại đi căn cứ hay không?"
"Bé nha, con lại không phải không biết người phụ nữ kia, cả ngày ra vẻ bị người khi dễ, vừa rồi đại ca con trở về thấy cô ta quét nhà, cô ta lại lộ ra vẻ mặt kia, đại ca con liền dẫn cô ta đi." Trần Lệ bĩu môi, nửa oán trách nửa trấn an, kéo Hàn Oánh Oánh ngồi xuống, lấy một cây quạt, quạt lấy quạt để cho Hàn Oánh Oánh.
Gió mát thổi tới, hỏa khí trong lòng Hàn Oánh Oánh tiêu đi một chút, oán giận nói: "Đại ca thật là, rõ ràng biết thím Trần đã nghỉ, trong nhà không ai làm việc còn mang Bạch Thi Thi đi. Còn Bạch Thi Thi kia, chính mình không muốn làm việc nhà thì đừng để em trai mình mang Lam Tiểu Điệp đi, Lam Tiểu Điệp đi rồi, việc nhà cô ta không làm thì muốn cho ai làm, muốn chúng ta hầu hạ cô ta sao!"
Nói đến chuyện này, Trần Lệ cũng đầy bực tức. Vốn dĩ khi Lam Tiểu Điệp ở đây, việc nhà nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vao-mat-the-om-dui-nam-chu-moi-ngay/779223/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.