🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Được, thành giao." Hai bao gạo có thể đủ cho bọn họ ăn mười ngày, một người vô dụng như vậy đổi được bao nhiêu đó gạo, thật đáng giá.
Sự tình cứ như vậy được giải quyết, ghé vào bên cửa sổ xem từ đầu tới cuối, Thích Thất có điểm kỳ quái, cốt truyện này thật không đúng, trong nguyên văn nói Cường ca rất thống khoái đẩy nguyên chủ đi, không có việc muốn gạo gì cả, chẳng lẽ người thay đổi cho nên cốt truyện cũng thay đổi theo?
Cường ca đi rồi, Hàn Tiến mang theo mấy người lên xe, đi ngang qua bên người Hàn Triều thì tạm dừng một chút, nhìn anh thật sâu một cái rồi mới tránh đi.
Đoàn xe lục tục xuất phát hướng về thành phố J, bởi vì Văn Văn đã đến đây, Thích Thất cũng không có tâm tư đi tìm người khác nói chuyện phiếm. Cô không nghĩ tới trò chuyện một chút còn phải tốn tâm tư chú ý tới Văn Văn có đào hố mình hay không, mà cũng không biết có phải dị năng đã thăng cấp hay không mà Hàn tổng hiện tại thể lực càng ngày càng tốt, tối hôm qua không ngủ yên được, bây giờ ban ngày cô vẫn nên ngoan ngoãn ở bên người Hàn tổng ngủ bù đi.
Lưng dựa vào ghế, Thích Thất đầu bắt đầu gục gặc, lại vừa giết chết một con thây ma, Hàn Triều thu hồi tinh thần lực trợn mắt nhìn thấy màn này, anh cong môi, không tiếng động ôm cô vào trong lòng, người sau cọ cọ vào ngực anh tìm vị trí thoải mái rồi nặng nề ngủ, Hàn Triều cũng lại lần nữa nháy mắt lại đi tìm thây ma vùng phụ cận.
Không có Thích Thất ríu rít trên xe buýt, mọi người vẫn là không quen, trái phải nhìn xem, phát hiện hôm nay đặc biệt an tĩnh, an tĩnh đến độ bọn họ nghĩ phải cho có vài thây ma xuất hiện để bọn họ không nhàm chán như vậy. Đồng dạng, an tĩnh như vậy làm cho đối thoại của Bạch Thi Thi và người phụ nữ mới đến nghe được rất rõ ràng.
"Văn Văn, cô và Thích Thất là như thế nào biết nhau?"
Loading...
Văn Văn có lẽ bị đói lả, trong miệng vẫn không ngừng nuốt bánh mì, nghe được Bạch Thi Thi hỏi chuyện, muốn nuốt bánh mì xuống trả lời, bất đắc dĩ bánh trong miệng quá nhiều, cầm nước uống mấy ngụm, bánh mì mới trôi xuống được, cô đáp: "Trước mạt thế tôi là trợ lý của Thích tỷ, quan hệ rất tốt, vẫn luôn như hình với bóng."
Cô không xác định được người trước mặt hỏi cô loại vấn đề này là có ý gì, nhưng nếu đem quan hệ với Thích Thất nói chặt chẽ một ít, có lẽ đội ngũ này mới có thể dễ dàng tiếp nhận mình chăng?
"A, là trợ lý? Vậy Thích Thất lúc trước khẳng định làm giám đốc gì đó đi, bằng không làm sao sẽ có trợ lý."
Trên mặt Bạch Thi Thi có vẻ kinh ngạc, cố ý biểu hiện ra cô không biết Thích Thất làm gì, trên thực tế cô đã sớm có chủ ý, Hàn Triều lúc trước có nói qua Thích Thất là minh tinh.
"Ha hả...... Bạch tiểu thư không biết sao? Thích tỷ ở cao trung đã bỏ học, căn bản đều không có học đại học, sao có thể làm giám đốc." Dứt lời, Văn Văn giống như nghe câu hỏi của Bạch Thi Thi có chút buồn cười, cứ cười ha hả không ngừng.
"Vậy cô ấy là......"
"Cô ấy là diễn viên! Trong giới giải trí." Thanh âm mang theo rõ ràng tia coi khinh.
"Không có khả năng, tôi ở trên TV cũng chưa từng thấy cô ấy." Lam Tiểu Điệp bên cạnh không tin, cô mê mẩn xem TV, chỉ cần minh tinh có tiếng một chút cô đều biết, là căn bản không có người tên Thích Thất.
Trừ bỏ người biết chi tiết về Thích Thất, trên xe buýt người còn lại đều có điểm khiếp sợ, Thích Thất trong giới giải trí hỗn loạn? Ngay cả bọn họ người không xem TV không nghe giải trí đều rõ ràng vòng giải trí thật siêu loạn, tính cách Thích Thất như vậy có thể tồn tại trong giới giải trí hay sao?
"Đó là bởi vì cô không xem được cô ấy trên TV, cô ấy là sau khi theo Hàn tổng mới có tài nguyên diễn trên TV, phim còn chưa quay xong, cô đi đâu mà xem?" Văn Văn giải thích nghi hoặc.
Bạch Thi Thi do do dự dự nói: "Này không...... Này còn không phải là......"
"Không sai, chính là tiềm quy tắc, trong giới giải trí không có bối cảnh sao có thể đi lên, cô cũng không biết đâu, trước khi đi theo Hàn tổng Thích tỷ thật thảm, cái gì mà trợ lý, đến chính miếng cơm của mình còn là vấn đề, sau công ty thấy cô ấy ôm được đùi vàng của Hàn tổng mới để tôi đi theo cô ấy, bằng không như cô ấy như thế nào lại có trợ lý."
Văn Văn nói xong, vừa có điểm hâm mộ lại thêm ghen ghét, cô ta lựa chọn tiến vào giới giải trí nhiều ít cũng có chút mộng minh tinh, hơn nữa cô ta tự nhận mình không xấu hơn Thích Thất, EQ cũng cao hơn Thích Thất, tại sao Thích Thất lại có thể may mắn như vậy ký hợp đồng với công ty, lại được Hàn tổng coi trọng.
Nghe vậy, hai người Bạch Thi Thi là có điểm vui sướng khi người gặp họa. Các cô lúc trước xem thái độ của Hàn Triều đối với Thích Thất còn tưởng rằng Hàn Tiến không hiểu rõ tình huống chỉ thuận miệng nói bậy, hiện tại rốt cuộc các cô đã biết chân tướng, thì ra Thích Thất thật sự bị bao dưỡng, trách không được cô ấy vẫn luôn kêu Hàn Triều "Hàn tổng", nguyên lai là Hàn Triều vẫn luôn không xem cô ta là bạn gái, không cho cô ta kêu tên mình nha.

"Cô nói cô là trợ lý của Thích Thất?" Hàn Tiến thấy các cô không nói chuyện tiếp, mở miệng hỏi: "Vậy lúc trước cô ấy có mở siêu thị không?" Anh đối với lời Hàn Triều nói, trước sau còn ôm tia hoài nghi.
"Mở siêu thị? Sao có thể, Thích tỷ nào có tiền mở cái gì siêu thị!" Văn Văn thấy đội trưởng đội ngũ mở miệng hỏi, cô hưng phấn xoay người nhìn Hàn Tiến, không suy nghĩ gì trả lời ngay.
Hàn Tiến đồng tử co rút lại, không mở!? Là Hàn Triều lừa mình? Cậu ta vì cái gì lừa mình? Còn bởi vậy làm chính mình chịu nhục, hạ phán đoán sai lầm, cậu ta đều không nghĩ hậu quả sao?
Hàn Tiến đem mọi trách nhiệm đều đẩy lên người Hàn Triều, anh cho rằng nếu không phải Hàn Triều lừa, anh sẽ không hạ mệnh lệnh sai lầm làm bọn họ đi thu thập vật tư ở thành phố M, cũng sẽ không làm đồng đội lâm vào nguy hiểm, do đó mọi bất mãn anh có hết thảy đều do Hàn Triều nói dối.
Nhưng anh lại không nghĩ, là anh không có việc gì làm mà xen vào chiến tranh của mấy người phụ nữ, còn xen vào đúng lý hợp tình như vậy, anh phải chống lưng cho Bạch Thi Thi thì Hàn Triều đương nhiên muốn che chở cho người phụ nữ của mình. Đến nỗi sau đó không phải không có người khuyên, nhưng mà ai khuyên như thế nào cũng không nghe vào.
Ánh mắt sắc bén nhìn về phía Văn Văn, Hàn Tiến lại hỏi thêm một lần: "Cô xác định cô ấy không mở?"
Bị Hàn Tiến nhìn chằm chằm, Văn Văn nuốt một ngụm nước miếng, có chút khẩn trương: "Ưm... có lẽ là không có. Cô ấy đâu kiếm ra bao nhiêu tiền, tiền đều bị công ty trích phần trăm. Không... Bất quá cô ấy đi theo Hàn tổng, Thích tỷ có nói qua mỗi tháng Hàn tổng đều cho cô ấy không ít tiền, cô ấy cũng muốn đầu tư cái gì, nhưng... Khả năng chính là mở siêu thị?"
Hàn Triều buông nắm tay đang nắm chặt ra, nhíu mày, không xác định sao?
"Vậy cô ấy có phát Weibo nói rằng bão cuồng phong sắp tới, kêu gọi fans chuẩn bị vật tư?"
Nghe Hàn Tiến hỏi cái này, Văn Văn nhẹ nhàng thở ra, hỏi cái này thì cô biết.
"À, anh nói cái này à, đương nhiên là có, lúc ấy sự tình nháo lên rất lớn, leo lên cả top Weibo, chị Hồng gấp không chờ được đi tìm Thích tỷ, sau đó ở nhà cô ấy gặp được Hàn tổng.
Hàn tổng nói Thích tỷ đi siêu thị, mỗi ngày đều phải đi các đại siêu thị mua sắm, Hồng tỷ không chờ đợi được ở nhà Thích tỷ mới rời đi.
Trước khi đi có hỏi Hàn tổng sự tình phải làm sao, Hàn tổng lúc ấy nói là Thích tỷ mở siêu thị, làm fans chuẩn bị vật tư đều là để tới siêu thị của Thích tỷ mua.
Hồng tỷ lúc ấy thiếu chút nữa tức đến muốn ngất xỉu, cũng không ở lại chờ Thích tỷ, sau đó bảo công ty trực tiếp xóa đi tài khoản Weibo của Thích tỷ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.