"Được, thành giao." Hai bao gạo có thể đủ cho bọn họ ăn mười ngày, một người vô dụng như vậy đổi được bao nhiêu đó gạo, thật đáng giá.
Sự tình cứ như vậy được giải quyết, ghé vào bên cửa sổ xem từ đầu tới cuối, Thích Thất có điểm kỳ quái, cốt truyện này thật không đúng, trong nguyên văn nói Cường ca rất thống khoái đẩy nguyên chủ đi, không có việc muốn gạo gì cả, chẳng lẽ người thay đổi cho nên cốt truyện cũng thay đổi theo?
Cường ca đi rồi, Hàn Tiến mang theo mấy người lên xe, đi ngang qua bên người Hàn Triều thì tạm dừng một chút, nhìn anh thật sâu một cái rồi mới tránh đi.
Đoàn xe lục tục xuất phát hướng về thành phố J, bởi vì Văn Văn đã đến đây, Thích Thất cũng không có tâm tư đi tìm người khác nói chuyện phiếm. Cô không nghĩ tới trò chuyện một chút còn phải tốn tâm tư chú ý tới Văn Văn có đào hố mình hay không, mà cũng không biết có phải dị năng đã thăng cấp hay không mà Hàn tổng hiện tại thể lực càng ngày càng tốt, tối hôm qua không ngủ yên được, bây giờ ban ngày cô vẫn nên ngoan ngoãn ở bên người Hàn tổng ngủ bù đi.
Lưng dựa vào ghế, Thích Thất đầu bắt đầu gục gặc, lại vừa giết chết một con thây ma, Hàn Triều thu hồi tinh thần lực trợn mắt nhìn thấy màn này, anh cong môi, không tiếng động ôm cô vào trong lòng, người sau cọ cọ vào ngực anh tìm vị trí thoải mái rồi nặng nề ngủ, Hàn Triều cũng lại lần nữa nháy mắt lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vao-mat-the-om-dui-nam-chu-moi-ngay/779128/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.