Chương trước
Chương sau
Làm trộm tặc cả một đêm, trở về lại bởi vì không khí quỷ dị mà mất ngủ, ba người Thích Thất ngày hôm sau vừa lên xe liền ngủ vùi. Nói, đi theo đội ngũ cường đại tốt là ở chỗ đó, ít nhất làm trộm trở về, ngày hôm sau ngủ bù cũng không cần lo lắng thây ma sẽ đột nhiên xuất hiện cắn người.
"Hách ca, tôi như thế nào cảm giác hôm nay có điểm nhàm chán?"
Hôm nay lái xe chính là Chu Đại Sơn, không có Thích Thất ríu rít nói chuyện, trên xe vài người đều cảm giác nơi nào quái quái.
Hách Kiến Quốc nghe được Vương Tiểu Lợi nói như vậy, ha hả cười: "Đương nhiên nhàm chán, trước kia đều có Thích Thất tiểu nha đầu tìm cậu chơi, hôm nay cô ấy không tới."
Vương Tiểu Lợi lúc này mới nhận thấy được hôm nay Thích Thất quá an tĩnh, quay đầu lại nhìn một cái, phát hiện cô đang ở trong lòng ngực Triều thiếu ngủ say.
"A, đột nhiên cảm giác thật quạnh quẽ, không khí cũng thật lạnh."
Vương Tiểu Lợi nói xong, mọi người mới ý thức được thời tiết này thật lạnh, khi mạt thế đến thời tiết bắt đầu vào thu, nhưng ở phương nam thời tiết vẫn còn nóng.
Bởi vì để không bị thây ma cào được, mọi người vẫn luôn mặc thật dày, quần áo không dễ dàng bị rách, lúc trước đều có điểm nóng không chịu nổi.
Hôm nay sáng sớm ăn mặc thật dày quần áo bọn họ lại cảm giác có điểm lạnh, hiện tại bị Vương Tiểu Lợi vừa nói mới phát giác, ngày hôm qua còn nóng chịu không nổi, hôm nay liền lạnh khiêng không được.
Loading...

"Hắt xì...... A...... Hắt xì......"
Tối hôm qua bị dọa, hôm nay lại ở trên xe chịu lạnh, vì thế Thích Thất thật bi ai, vừa mới tỉnh ngủ liền phát hiện chính mình đau đầu, nuốt bị đau, cả người đều đau, đánh hai cái hắt xì, sờ sờ đầu mình, ô...
Cô giống như bị phát sốt, đời trước của cô chính là thân thể như trâu bò ăn gì cũng ngon, chỗ nào mà giống nguyên chủ đâu, tuy rằng lớn lên xinh đẹp, đáng tiếc thể chất chính là quá yếu, không phải chỉ ngủ một giấc không chăn hay sao, vậy mà đã nóng ran?
Hơn nữa giống như kinh nguyệt của cô đã tới, đây thật là quá tệ, thây ma đối với mùi máu tươi thật mẫn cảm, ngửi được hương vị của cô đuổi theo cô thì làm sao bây giờ? Trong sách cũng không nói nhân vật nữ tới kỳ kinh nguyệt thì phải làm sao, ô...
"Tới, uống thuốc đi." Bưng một ly nước ấm, cầm vài viên thuốc Hàn Triều đi lên xe, không phải nói người có dị năng thể chất có tăng cao, không dễ dàng sinh bệnh sao, như thế nào đây chỉ thổi điểm gió lạnh liền cảm mạo?
Hàn Triều làm sao biết được, phụ nữ tới kỳ kinh nguyệt hệ thống miễn dịch sẽ giảm xuống, huống hồ liên tục hai ngày tâm tình phập phồng (bị dọa đến),hôm nay lại không có chăn, không sinh bệnh mới là lạ.
Nhận thuốc, cũng không xem tới một cái, Thích Thất ngửa đầu lên uống ngay vào, sau đó đáng thương hề hề khóc lóc kể lể với Hàn Triều: "Ô ô... Em đau đầu, đau yết hầu, đau bụng, cả người đều đau."
Đau đầu đau yết hầu còn chưa tính, đau bụng? Cảm mạo vì cái gì bụng sẽ đau? Dạ dày đau sao?
"Bụng vì cái gì đau? Dạ dày không thoải mái?"
"Ô...... Kinh nguyệt của em tới, đau quá... Hơn nữa mùi máu tươi sẽ đưa thây ma tới, làm sao bây giờ? Chúng nó có ăn em hay không? Ô..." Ngẫm lại thật là đáng sợ.
"Ách...... Khụ...... Sẽ không, anh sẽ nhìn em, sẽ không bị thây ma ăn, em ngủ một lát đi, uống thuốc vào thực mau thì tốt rồi." Sờ sờ đầu Thích Thất, xem cô còn có tinh thần cùng anh thảo luận vấn đề kinh nguyệt, cảm mạo hẳn là không nghiêm trọng quá đi.
Đáng tiếc một giờ sau anh liền không suy nghĩ như vậy được nữa.
Nhìn Thích Thất hô hấp ngày càng dồn dập, sắc mặt trắng bệch, từ sốt nhẹ thành sốt cao, nhắm mắt không tỉnh, Hàn Triều cau mày, sao lại thế này? Ban nãy còn không phải tốt hay sao?
Gọi người duy nhất trong đội ngũ biết y thuật Chu Đại Sơn, gia đình Chu Đại Sơn là mở tiệm trung y, từ nhỏ tai nghe mắt thấy nhiều ít điểm y thuật, khi huấn luyện trong quân đội thường xuyên sẽ bị thương, tiểu bệnh các loại đều là anh giúp xoa bóp trị liệu.
"Đại Sơn, mau tới, nhìn xem cô ấy làm sao vậy!"
Chu Đại Sơn khó xử, là người nói chuyện không trôi chảy, anh lắp bắp: "Triều... Triều thiếu, tôi... Tôi bình thường chỉ là trị bị thương, sinh bệnh như vậy tôi chưa từng trị qua."

Hơn nữa lại là một tiểu cô nương nũng nịu như vậy, lúc trước anh toàn xem bệnh cho đại lão, binh lính các loại, xem nặng xem nhẹ xong thì đều có thể khiêng người tới lui, còn một tiểu nha đầu yếu đuối mong manh như vầy, nếu trị hỏng thì làm sao bây giờ.
"Không sao, anh cứ xem đi, hiện tại chỗ này cũng không tìm được bác sĩ nào." Chỉ có thể ngựa chết coi như ngựa sống mà chạy chữa.
"Vậy... để tôi thử xem."
Chu Đại Sơn đi tới bắt mạch cho Thích Thất, nghi hoặc trong chốc lát, sau đó lắc lắc đầu như nhớ tới cái gì, mặt đỏ lên, nhanh buông tay Thích Thất ra, xấu hổ đứng một bên nhìn Hàn Triều đang nhìn mình chằm chằm:
"Khụ... Triều, Triều thiếu, kia... cái kia, Thích... Thích tiểu thư có phải tới kỳ kinh nguyệt hay không?"
Thấy Hàn Triều gật đầu, anh nói tiếp:
"Thích...... Thích tiểu thư không có việc gì, chỉ là bị cảm lạnh, hơn nữa đau bụng kinh lại ăn đồ vật hàn tính, đau bụng kinh tăng thêm mới như vậy."
"Vậy làm sao bây giờ? Uống thuốc gì?"
"Uống thuốc thì không cần, uống nước đường đỏ là được, tốt nhất thêm chút gừng."
......
"Sao cô ấy kêu mãi không tỉnh?" Hàn Triều có điểm nghi hoặc.
"Em là đau không muốn nói chuyện......"
Hàn Triều: Thật muốn đánh cô ấy, làm sao bây giờ!!
Chu Đại Sơn: Thật xấu hổ!!
Mọi người: Ha hả......
Vượt qua mấy ngày suy yếu, Thích Thất lại là một con sinh long hoạt hổ Thích Thất, mà đi mấy ngày đội ngũ cũng đã tới địa giới tỉnh S.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.