Thật mau cơm đã nấu xong, Thích Thất trước tiên để dành cho Hàn Triều một chén lớn, là nam chủ nha, phải ưu tiên lấy lòng, cô đem để chén cơm ra một bên, mời những người khác: "Ăn cơm." Sau đó cô chạy đến trên xe kêu Hàn Triều, không phải đối với Hàn Triều thật tốt, mà là...
"Muốn cái gì?"
Hàn Triều còn đang trong giấc mộng, có cảm giác mình bị một đôi mắt cơ khát gắt gao nhìn chằm chằm, anh trợn mắt nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy Thích Thất ngồi xổm bên mình dùng ánh mắt xem thịt xương mà nhìn chằm chằm, bất đắc dĩ trong lòng anh thở dài một hơi.
"Hàn tổng, anh biết không, hôm nay em làm cơm thịt nha, ăn siêu ngon, nhưng mà thiếu một tí xíu trứng kho, không có trứng, cơm thịt thật không có linh hồn!"
"Hừ! Luận điệu vớ vẩn!" Xoay người tiếp tục ngủ.
"Hàn tổng, anh không ăn cơm sao? Em để dành cho anh trước rồi, thả thật nhiều thịt khô." Xem anh không phản ứng, Thích Thất đứng dậy thất vọng bỏ đi.
"Từ từ......"
Loading...
Móc ra mấy cái trứng kho đưa cho cô, Hàn Triều xoay người ngồi lên, thấy cô còn nhớ rõ để dành cơm cho mình đầu tiên, anh mới không so đo việc mình thức dậy đã bị thay đổi "gối đầu".
Thích Thất nhảy lên nhận lấy, trong miệng kêu "Hàn tổng tốt nhất!" rồi cao hứng nhảy bắn xuống xe phân phát trứng kho.
Thây ma là chạy tới khi Hàn Triều bước xuống xe vừa mới đi đến bàn ăn, lúc ấy mọi người đang ăn cơm vui vẻ liền nghe Hàn Triều nhàn nhạt nói: "Thây ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vao-mat-the-om-dui-nam-chu-moi-ngay/779094/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.