Một bóng người cao lớn màu đen xuất hiện sau lưng tôi, vì là ban đêm nên tôi vẫn chưa nhìn rõ mặt. Bỗng bên hông hắn có một thanh đoản kiếm dài khiến tôi chú ý, tưởng là thích khách tôi sợ hãi lùi ra đằng sau, hét lên:
- Người đâu có thích khách.
Vừa hét tôi vừa bỏ chạy, nhưng hắn dường như nhìn thấu ý đồ của tôi, chặn đường tôi lại chĩa mũi kiếm vào họng:
- Câm miệng, nếu ngươi còn hét nữa thì cái đầu của ngươi sẽ không còn ở yên trên cổ đâu.
Tôi sợ hãi ngậm miệng lại, cảm nhận như mũi kiếm của hắn có chút run rẩy, tôi liền đứng yên. Bỗng hắn liền ngã xuống đất, phát ra những tiếng đau đớn. Tôi còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì hắn nói một giọng run rẩy dường như đang cố chịu đựng điều gì:
- Ngươi lại đây.
Dù hắn nói vậy nhưng tôi vẫn đứng yên, trong lòng nghĩ thầm "tên này bị thương sao, mình có nên chạy đi không nhỉ". Vừa nghĩ vậy tôi lén nhìn tên đó, thấy hắn vẫn không có động tĩnh gì tôi liền quay người chuồn đi. Nhưng cổ lại có cảm giác lành lạnh, tôi nhẹ nhàng nhìn xuống thì phát hiện thanh kiếm đã kê lên cổ mình từ bao giờ. Ánh mắt sắc bén từ đằng sau khiến tôi giật mình:
- Nếu ngươi còn dám đi bước nữa thì đừng trách đao kiếm vô tình. truyện xuyên nhanh
Tôi nghe vậy liền cười giảng hòa:
- Đại ca, chúng ta không thù không oán, có phải trong chuyện này có gì hiểu lầm không.
Vẫn không có động tĩnh, tiếng gió rít gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tro-thanh-nha-hoan/779576/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.