Trong màn đêm tĩnh mịch, tiếng sáo du dương tựa như chiếc lá rơi xuống mặt hồ tạo thành những làn nước lăn tăn nhẹ nhàng nhưng trầm bổng. Âm hưởng tuyệt đẹp, tôi cũng vì thế mà dần chìm vào giấc mộng.
Giờ cũng là giữa thu, không khí đã mang theo hơi lạnh. Từ sau cái đêm hôm ấy, Cẩm Tú cũng không có làm gì tôi hay Thúy Trúc cả. Vì vậy nên cuộc sống của tôi vẫn bình yên không có chuyện gì xảy ra. Bỗng một hôm tôi được Bạch Tử Duệ gọi vào phòng, trong lòng không khỏi thấp thỏm.
- Nô tì tham kiến thiếu gia.
- Đứng lên đi.
Linh Nhi đứng một bên nhìn tôi, ánh mắt mang theo tia ác cảm.
- Linh Nhi ngươi ra ngoài trước đi.
Cô ấy đứng hình một lúc, giọng nói khó chịu. Dường như không cam lòng nhưng vẫn nghe theo.
- Vâng.
Linh Nhi bước ra ngoài còn không quên liếc tôi một cái, khiến tôi dựng cả tóc gáy. Bạch Tử Duệ một bên uống trà, đươc một khắc vẫn chưa nói gì nên tôi chỉ có thể đứng yên không dám cựa quậy. Dù biết y là người tốt nhưng cũng không phải người dễ hầu hạ.
- Ngươi...
Tôi đang định di chuyển một chút để thoải mái liền bị y gọi lại cơ thể cũng vì thế mà đứng thẳng lên:
- Vâng.
Bạch Tử Duệ nhìn tôi rồi hạ chén trà xuống, nói:
- Ta cũng chưa làm gì ngươi, ngươi không cần căng thẳng.
Tôi nhẹ nhàng thở ra:
- Ngươi đến chỗ tủ sách kia lấy hộ ta quyển “Hoàng Hạc Lâu” của Thôi Hiệu đến đây.
Bạch Tử Duệ vừa nói vừa chỉ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tro-thanh-nha-hoan/779573/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.