Đại phu nhân đang nói chuyện với vương phi nhận ra không thấy Bạch Ngọc Khuê liền quay sang hỏi tôi:
- Tiểu thư đâu rồi.
- Tiểu thư ngài ấy đã ra ngoài rồi ạ.
- Sao ngươi không đi theo.
- Tiểu thư nói muốn ở một mình.
- Vậy ngươi ra xe mang áo cho tiểu thư, đừng để nó cảm lạnh.
- Vâng.
Nghe được câu trả lời liền phất tay cho tôi lui xuống. Đường đến chỗ lấy xe khá xa, hiện tại trời còn tối khiến tôi có chút sợ “biết vậy liền rủ Thuý Trúc theo cùng rồi”. Từng đợt gió lay động trên những tán cây khiến nó phát ra những tiếng "xào xạc" trong đêm tối. Bỗng một bóng người vụt qua khiến tôi phải hét toáng lên:
- Á á...
Một bàn tay bịt chặt lấy miệng tôi khiến tôi chẳng thể la hét. Bỗng một giọng nói âm trầm mang theo chút lười biếng phát ra từ phía sau khiến tôi hơi rùng mình:
- Thật là ồn ào.
Lúc này tôi mới định thần được liền đẩy tay người kia ra. Một đôi mắt hoa đào hiện ra trong màn đêm tăm tối:
- Ngươi là ai vậy có biết là hù người khác lắm không.
Tôi vừa tức vừa sợ giọng nói có chút run rẩy. Người kia nhìn tôi rồi cười:
- Ngươi thật sự không biết ta.
Thấy người nói không có ác ý nên tôi liền mạnh miệng:
- Ta cần gì phải biết ngươi, ngươi nghĩ ngươi là ai chứ. Đi ra ta có chuyện phải làm.
Tôi đẩy hắn ra, vừa bước được một bước liền bị kéo lại:
- Cô thật sự không biết ta. Nữ nhân bây giờ nhiều chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tro-thanh-nha-hoan/779561/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.