Tôi đi dạo một vòng cuối cùng cũng thấy một cửa hàng bán bánh, dù nhỏ nhưng chất lượng tôi nghĩ thế:
- Ông chủ, ở đây có bán bánh quế hoa không.
Một ông lão phúc hậu bước ra, mỉm cười:
- Cô nương, thật xin lỗi hiện tại ta mới làm. Nếu cô không phiền thì có thể ngồi đợi.
- Vâng, vậy cũng được.
Trong bếp tiếng dụng cụ va vào nhau làm tôi có chút nhớ đến hồi trước bản thân cũng từng làm phụ bếp. Bỗng tiếng kêu của ông lão vang lên, tôi giật mình liền chạy vào xem thì thấy ông ấy đang ngồi trên mặt đất xung quanh là bát, đĩa nằm ngổn ngang khắp nơi, đưa tay đỡ ông ấy đứng dậy, hỏi han nói:
- Ông không sao chứ.
- Ta không sao, giờ cũng già cả rồi tay chân cũng vụng về, thật làm phiền đến cô nương.
- Con không phiền, hay để con giúp ông cho.
Ông lão nghe vậy liền lắc đầu, xua tay:
- Thôi con cứ ra kia ngồi đợi, ta làm xong ngay ấy mà.
Thấy tay ông ấy có chút run rẩy khiến tôi không kìm lòng được mà nói:
- Con làm được mà, ông chỉ con nhé.
Nói rồi tôi liền cầm con dao lên, quay qua nhìn ông ấy rồi mỉm cười, thấy tôi như vậy ông chỉ có thể gật đầu:
- Vậy con đi lột vỏ và hấp hạt dẻ vào nồi trong vòng một khắc rồi lấy ra giã nát hộ ta.
- Vâng.
Trong lúc làm bánh tôi có hỏi một số chuyện về ông:
- Ông hiện tại đang sống với ai ạ, thê tử ông đâu.
Ông ngừng trong giây lát ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tro-thanh-nha-hoan/779559/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.