Ngày trước, khi Trương nói qua mẹ hắn vừa nhận nuôi một đứa trẻ của người bạn cũ, Diệp Cảnh Ninh cũng chỉ gật đầu có lệ, hắn không đem chuyện này để trong lòng,vốn dĩ không ảnh hưởng gì đến hắn, Diệp gia giàu có, mẹ hắn muốn nhận nuôi ai thì nuôi, dù là mười hay trăm thì nhà hắn vẫn nuôi nổi.
Nhưng đó sẽ là khi hắn chưa từng mơ thấy những giấc mơ kia.
Diệp Cảnh Ninh lại tò mò.
Nếu mọi thứ giống như hắn đã mơ thấy, vậy kết cục của cô gái kia cũng quá tàn nhẫn rồi, lại còn là do chính hắn gây ra nữa chứ, thật khó hiểu, bản thân hắn và người kia rõ ràng chả có tí liên quan nào.
Chuyện này là không thể nào.
Diệp Cảnh Ninh biết hắn cũng không tốt đẹp gì mấy, trong ngoài bất nhất, cần bao nhiêu đáng ghét liền có bấy nhiêu, cần bao nhiêu tàn nhẫn liền không sót một li.
Nhưng hắn là người rõ ràng ai nợ thì người đó trả.Cho nên người không liên quan hắn hà cớ gì đụng đến.
Vậy cớ sao hắn lại phải mơ thấy mấy thứ ký lạ đó, hay đó là kiếp trước của hắn...
Diệp Cảnh Ninh ngồi tựa vào ghế sofa, gương mặt thanh lãnh toát lên chút mệt mỏi. Hắn nhắm mắt, đầu hơi nghiêng ra sau, một tay để trên thành ghế, tay còn lại xoa nhẹ thái dương, bất giác khoé môi khẽ nhếch lên đầy giễu cợt với đống suy nghĩ trong đầu.
Nực cười.
Làm sao có thể?
Cho nên chuyện có đi gặp cô bé kia hay không đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3715599/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.