Trên giường dưới đất cảnh tượng hỗn loạn, chăn đắp lỏng lẻo ngang thân, Nam Diễm nghiêng người nhìn ra cửa sổ, đoán chừng đã qua cử trưa.
Cơn váng đầu đã sớm biến mất, ánh sáng chạm vào hằn lên những vệt mờ chạy dài từ cổ đến lưng trần.
Nam Diễm nhắm mắt gục đầu vào gối, hình ảnh sống động đêm qua hiện rõ mồn một trong đầu...
"Đừng căng thẳng, thả lỏng, anh không muốn em bị đau."
Diệp Cảnh Ninh cúi người hôn lên môi cô, giọng hắn ồn ồn khàn đặc, Nam Diễm bất lực nhìn đến hai tay bị hắn dùng cà vạt trói lại kéo lên đầu, trải qua cơn kích tình trước đó, đầu óc đã sớm mơ hồ tê dại.
Trên ngực dưới thân, đâu đâu cũng nhìn thấy dấu vết của người kia để lại, tiếng mút chát anh ách, mùi hoan ái nồng đậm.
Nam Diễm mồ hôi nhễ nhại, gò má đỏ ửng, cảm nhận nam căn bên trong hoa huyệt vừa bắn xong mềm oặt xuống liền nhanh chóng ngẩng đầu căng cứng.
Hắn vẫn muốn.
Nam Diễm không dám động, giữa hai đùi đã sớm không có tí lực nào, muốn nhỏ giọng cầu xin hắn nhưng môi đã bị bàn tay to lớn bịt kín.
Làm gì có chuyện hắn giữa đường làm chuyện lại đứt gánh.
Làm càng lâu hắn lại càng giống như thú hoang lên cơn, nhướng người đem nam căn to cứng nhấp mạnh vào bên trong cô.
Tay bị trói, Nam Diễm không cách nào trốn thoát, chỉ có thể đỏ mắt thả lỏng cơ thể để tiếp nhận hắn.
Hạ thân cả hai khít chặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3516438/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.