Quần lót cuối cùng cũng lặng lẽ lìa khỏi thân, Nam Diễm bất lực nhìn hai chân mình người kia dạng ra, cái lạnh lẽo ập đến xuyên thấu từ phía dưới lên đến tận não.
Nam Diễm nuốt nuốt nước bọt, run rẩy nhìn nam căn đang qua lại giữa hai đùi mình.
Rốt cuộc lần trước, bằng cách nào mà cái thứ thô to đó lại có thể đi vào bên trong cô chứ?
Nam Diễm chợt có linh cảm, đêm nay, cô một là chết hai là tiêu đời...
"Anh...anh...nó...nó..." Cô bắt đầu lắp bắp, cả người dịch ra.
"Đừng sợ, anh sẽ thật nhẹ..." Diệp Cảnh Ninh nhếch miệng cười, cường thế kéo ngược Nam Diễm trở lại, tách hai hai chân cô ra vắt ngang eo mình, bắt đầu dụ dỗ.
"Không...đừng...không muốn." Cái cảm giác đau điếng kia như phát lại trong trí nhớ, Nam Diễm điên cuồng lắc đầu.
Lần trước hắn cũng nói như thế.
"Muốn chạm vào em quá." Diệp Cảnh Ninh than nhẹ.
"Đừng, đừng xin anh...tha cho em..." Nam Diễm hướng hắn cầu xin.
Bàn tay Diệp Cảnh Ninh bắt đầu làm bậy trên đùi Nam Diễm, hắn không vội vào ngay, chỉ dùng côn thịt cọ cọ lên xuống nơi kia, ba nặng một nhẹ, hắn ấn ấn khẽ đầu côn thịt vào u cốc, đút vào một tí sau đó lại rút ra, cứ như thế khiến tiểu huyệt càng chảy nước.
Nam Diễm bị một màn tra tấn này làm cô hồn bay phách lạc, nhịn không được mà rên thành tiếng.
Âm thanh mị hoặc nỉ non rơi vào tai, Diệp Cảnh Ninh nhìn cô với ánh mắt đỏ ngầu nhìn đến phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3505353/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.