Diệp Cảnh Ninh vốn dĩ luôn sắp xếp người bên cạnh Nam Diễm, mọi thông tin của cô luôn được gửi đi. Hôm ấy, Bầu trời Singapore tệ hơn thường ngày, thời tiết không tốt, mưa lớn gió to đổ xuống.
Khách sạn trên cao, thân ảnh cao lớn của người đàn ông phản chiếu lên tấm kính, hắn hướng mắt nhìn ra thành phố bên ngoài, ly rượu trên tay nhẹ nhàng lay chuyển.
Cửa đột ngột mở ra, Tuyên Khải vội vàng bước vào, trên áo thấm đẫm nước mưa.
"Ông chủ, Nam Diễm tiểu thư..."
"Em ấy làm sao?" Nhìn thái độ của Tuyên Khải, Diệp Cảnh Ninh có dự cảm không lành, hắn gắt gao nhìn người nọ.
"Tiểu thư rơi xuống biển..."
Lời chưa dứt, giọng nói của Tuyên Khải bị át đi bởi tiếng thủy tinh rơi vỡ.
Mi tâm Diệp Cảnh Ninh cuồng loạn, máu toàn thân sôi trào, gương mặt nhỏ nhắn của Nam Diễm mơ hồ lóe lên trước mắt, lồng ngực hắn nặng nề, hơi thở trở nên trì trệ...
"Trở về." Diệp Cảnh Ninh gằng từng chữ.
Dự báo thời tiết hôm nay trời mưa, nhiệt độ bên ngoài trái ngược với vẻ ấm áp bên trong phòng bệnh, Diệp Cảnh Ninh đứng bên cửa sổ, bóng lưng đối diện giường bệnh của Nam Diễm.
Hồi lâu, hắn hướng cô mà thả nhẹ bước chân đi qua.
Nam Diễm ngủ rất say, phỏng chừng trời có sập cũng không tỉnh, Diệp Cảnh Ninh cúi người ngắm nhìn cô, bàn tay to lớn cư nhiên vuốt ve gương mặt nhỏ, nhẹ nhàng vẽ từng nét.
Lòng bàn tay Diệp Cảnh Ninh cảm nhận rõ ràng nhiệt độ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3464276/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.