"Tôi có thể ngồi cùng em không? Thưa tiểu thư..."
Giọng nói phát ra từ một chàng thanh niên cực kì tuấn tú, người nọ thẳng thớm đứng trước mặt Nam Diễm, từ trên cao nhìn xuống, khóe môi cười nhẹ.
Nam Diễm nhìn thanh niên kia nặng nề nuốt ngụm nước, kể cả ở kiếp trước hay kiếp này, cô chưa một lần nào được nhận được lời làm quen của bất kì người con trai nào.
"Em thật sự rất xinh đẹp." Thanh niên lại cong mắt cười.
Lời mật đào tán tỉnh tựa như lấn át cả đống âm thanh tạp nham ngoài kia, con ngươi Nam Diễm không ngừng quan sát người trước mặt.
Là tiếng gọi của vận đào hoa hay sự may mắn trên trời rơi xuống?
Là định mệnh đời cô hay chân mệnh thiên tử?
Nam Diễm còn miên man suy nghĩ, thanh niên kia đã bất thình lình đưa tay kéo cô đứng dậy.
Vì động tác quá bất ngờ Nam Diễm còn chưa kịp vùng vẫy, hắn đã nhanh chống bắt lấy eo cô ghì chặt, áp sát cô vào người hắn.
"Em có tin vào tình yêu sét đánh không?" Hơi thở ấm nóng phả vào tai cô.
Nam Diễm vẫn im lặng
Như không muốn bỏ cuộc, hắn nhanh chống điều chỉnh lại biểu cảm cứng đơ của mình, thoắt một cái liền biến hóa, ánh mắt dịu dàng nhìn cô.
"Em thật thú vị."
Gai óc nổi lên từng đợt, Nam Diễm vội vàng thoát khỏi vòng tay hắn, né sang một bên, cô thật sự mắc ói tới nơi rồi.
Mẹ nó!
Trong sách, tình tiết này cô nhớ, tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3464274/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.