Diệp Cảnh Ninh nhìn cô gái nhỏ trước mắt, bật cười thành tiếng, câu trả lời kia hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn. Mặt mày Diệp Cảnh Ninh buông lỏng, bàn tay to lớn của hắn cư nhiên vuốt ve lưng cô như trấn an.
Cách một tầng vải mỏng, Nam Diễm có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ lạnh lẽo của bàn tay kia, cơ thể mẫn cảm run nhẹ. Hơi thở người đàn ông bao phủ lấy, tư thế của cả hai lúc này quả thật rất gần, như thể chỉ cần Diệp Cảnh Ninh tiến sát thêm một chút liền có thể ôm lấy cả cơ thể cô.
Hắn hỏi: "Rất đáng sợ sao?"
Dư âm giấc mơ kia vẫn còn, mi mắt Nam Diễm khẽ run.
Ánh mắt cô rơi vào khuôn mặt gần trong gang tấc... cảm giác có chút áp bách, người đàn ông trong giấc mơ chính là Diệp Cảnh Ninh.
Hắn sẽ giống như thế sao?
Lạnh lùng, tàn nhẫn một dao giết chết cô như thế?
Nam Diễm cứng ngắt gật đầu, rất nhanh liền nói: "Em muốn về"
"Cũng trễ rồi, anh mang em đi ăn chút gì đó." Diệp Cảnh Ninh tựa như không nghe thấy, hắn lưu loát đứng dậy, tay chỉnh lại nút áo.
"Em ... em muốn về nhà." Giọng cô yếu ớt.
Đầu óc Nam Diễm trống rỗng, hình ảnh kia cứ lặp lại mãi, cô muốn tránh xa người này.
Thật sự không muốn chết.
Lưng Diệp Cảnh Ninh cứng lại, từ trên cao nhìn xuống, con ngươi hơi dao động.
Diệp Cảnh Ninh rõ ràng không vui, hắn bị từ chối rồi, bạn nhỏ của hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3371151/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.