Thời gian cũng chậm rãi trôi qua, mùa hè cũng đến.
Trong phòng, Nam Diễm hơi nhoài người ra cửa sổ, ngắm nhìn xung quanh. Cô mặc váy trắng, dài qua gối, tóc đen búi cao, làn da giờ đây đã không còn xanh xao như trước trắng nõan, mịn màng.
Cộc cộc
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Tiểu Diễm, dì vào được không con?" Giọng của Phan Khuynh Vân phát lên.
"Dạ được ạ"
Tiếng mở cửa phát ra, Diệp phu nhân tiến vào trên cầm một cuốn album hình.
"Tiểu Diễm, con lại đây nhìn xem"
Nam Diễm ngoan ngoãn đi lại, ngồi xuống bên cạnh.
Trong căn phòng rộng lớn, ánh nắng mùa hè xuyên vào, tiếng lá cây xào xạt phía ngoài, gió thổi lay nhẹ rèm trắng, cuốn album mở ra, đó là hình của Phan Khuynh Vân thời trẻ còn có... có mẹ An.
Diệp phu nhân lật từng tấm hình, bà kể cho Nam Diễm nghe về tình bạn của bà và mẹ An. Đó là một tình bạn đẹp đẽ, là ký ức ấm áp mà cả cuộc đời này Phan Khuynh Vân không thể nào tìm thấy một lần nào nữa.
- ------------
Đến trưa, cô cùng Diệp phu nhân đi xuống phòng bếp. Mấy hôm trước, nghe Nam Diễm nói muốn học làm bánh, Phan Khuynh Vân liền vui vẻ đồng ý.
Nam Diễm hào hứng, sắn tay áo, lao vào bếp, cô học rất nhanh gần như Diệp phu nhân chỉ cần nói qua một lần cô liền nhớ.
Ba tiếng sau.
Nam Diễm gục ngã.
Cô đã làm cháy đen hơn ba mẻ bánh quy rồi.
Diệp phu nhân bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3323044/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.