Em như ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào cuộc sống tối tăm của anh, kéo anh ra khỏi vũng lầy cô đơn, đưa anh đến hồ nước của hạnh phúc. Hôm nay chính là ngày cưới của Dĩ Phong và Tiểu Hy, nhìn người đàn ông mặc vest đi qua đi lại trước mặt mình, một lúc lại chỉnh sửa quần áo, Trạch Minh cuối cùng chịu hết nổi đưa tay giữ Dĩ Phong lại.
" Tôi nói này, đám cưới thôi mà cậu khẩn trương quá vậy, lẽ ra người hồi hộp lo lắng phải là em gái tôi chứ, đây thì ngược lại, lúc nãy qua tôi còn thấy nó cười như vớ được vàng với mấy phù dâu kìa, cậu thì cứ như đứng trên đống lửa vậy "
" Đợi cưới được An An rồi anh sẽ hiểu, anh vợ à "
" Chúng tôi năm sau sẽ cưới, nếu không phải Tiểu Hy có thai thì ông đây đã cưới lâu rồi, tất cả là tại cậu, tôi còn chưa tính sổ với cậu đâu, cả vụ cái sofa ông đây vẫn còn nhớ rõ, hôm nay sẽ tính sổ một thể với cậu "
" Anh vợ à, làm người đừng tính toán chi li quá, cái sofa không phải anh cũng làm hư rồi à "
Dám bảo anh tính toán chi li, nhờ phúc của tên đáng ghét này mà Trạch Minh đã phải ngủ cùng sofa một tuần liền, không làm hư thì chắc anh còn gắn bó với nó dài dài, định lên tiếng nói lại thì phục vụ đứng ngoài đã nhanh hơn một bước, gõ cửa thông báo giờ lành đã đến. Dĩ Phong đi ra ngoài bỏ lại ai kia trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-bi-nam-phu-nhin-trung/3594321/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.