Cố Khê nghiêng đầu liếc nhìn Hạ Hữu Nam một cái, lại nhìn đến Sở Dục Tân, tên gia hỏa này, hôm nay nói mấy lời thật làm cô xấu hổ.
Sở Dục Tân cùng Khương Linh lên xe, lái vượt lên rồi hạ kính xe xuống, vẫy tay từ biệt bọn cô.
Hạ Hữu Nam nghiêng người kéo dây an toàn cho Cố Khê, cô vội nói: “Cảm ơn.”
Cố Khê thắt dây an toàn xong rồi chỉnh lại ghế. Siêu xe này của Hữu Nam so với chiếc Toyota 20 vạn kia của cô thì xa hoa hơn nhiều, ngồi ở bên trong rất thoải mái.
Sau khi xe lăn bánh, bên trong thực an tĩnh, thậm chí cả hai có thể cảm nhận rõ nhịp thở của đối phương.
Cố Khê cũng không cố ý tìm đề tài, cô cảm thấy khi ở cạnh Hạ Hữu Nam, dù không nói lời nào cũng không cảm thấy ngượng ngùng.
Mà Hạ Hữu Nam cũng chuyên tâm lái xe, anh nhẹ nhấp môi, mắt tập trung nhìn phía trước.
Cố Khê đột nhiên nhớ tới mình còn chưa nói địa chỉ, mà Hạ Hữu Nam cũng không buồn hỏi cô liền lái xe đi, Cố Khê tò mò nói: “Xin lỗi, tớ quên nói cho cậu địa chỉ.”
Hạ Hữu Nam vẫn bình tĩnh cầm lái, “Tôi biết.”
“Cậu biết?” Cố Khê dường như không tin, thậm chí cô cũng chưa từng nói qua, làm sao mà anh biết?
“Dục Tân nói.” Anh nhẹ nhàng đáp lại.
Sở Dục Tân thật đúng là cái gì cũng nói cho anh, Cố Khê cười cười: “Kỳ thật tớ muốn xuống chỗ bệnh viện.”
“Ừ.” Hạ Hữu Nam lại hỏi: “Tình trạng của dì ra sao rồi?”
Không nghĩ tới Hạ Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-bi-nam-chinh-cao-lanh-coi-trong-roi/1217517/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.