Những người trong lớp từng kính nhi viễn chi*,bây giờ rõ ràng đã không còn như vậy nữa mà bắt đầu chủ động nói chuyện với cô.
*kính nhi viễn chi: bên ngoài tỏ ra tôn trọng,kính nể ai đó nhưng thực ra là không muốn lại gần,tiếp xúc với người đó
Tất cả những việc này, đều là nhờ Hạ Hữu Nam.
Buổi trưa tan học, Sở Dục Tân cùng Hạ Hữu Nam đi trước, Cố Khê cùng Khương Linh đi sau. Cố Khê chạy chậm đuổi theo bọn họ, Hạ Hữu Nam ý thức được có người đang chạy tới, quay lại nhìn, thấy là Cố Khê, anh nhàn nhạt nói "Chạy nhanh như vậy làm cái gì?"
Cố Khê ho khan một tiếng, đôi tay nhéo hai quai ba lô, "A, không có gì."
Hạ Hữu Nam tiếp tục đi phía trước đi, Cố Khê nhìn hắn, "Cảm ơn."
Hạ Hữu Nam thắc mắc,"Cảm ơn cái gì?"
Tuy rằng cả buổi thuyết trình sáng hôm nay Hạ Hữu Nam không nhắc đến tên nhưng cô biết, buổi diễn thuyết kia là vì cô.
Là anh dùng chính mị lực ngôn ngữ của mình để thuyết phục mọi người, để bọn họ hiểu, dần dần tiếp nhận cô.
Cố Khê ậm ừ một chút,cười nói:"Chính là muốn cảm ơn cậu thôi"
Hạ Hữu Nam liếc nhìn cô một cái, cong cong khóe môi.
______________
Tiết tự học buổi tối kết thúc, lúc về ký túc xá, Cố Khê kiểm tra di động một chút,xem lại một số tin nhắn. Đang định tắt máy ngủ, trong group chat 4 người bọn họ gửi đến tin nhắn mới.
Sở Dục Tân: @ Cố Khê, mau xem diễn đàn của trường đi, có người đăng bài tìmcậu.
Cố Khê: Tìm tớ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-bi-nam-chinh-cao-lanh-coi-trong-roi/1217506/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.