*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: nhà Kẹo Bơ ??
Sau khi tháng Giêng trôi qua, mùi vị của năm mới dần qua đi, hơi thở mùa xuân càng ngày càng nồng đậm, sau nhiều ngày mưa phùn, bầu trời lại ngập tràn ánh mặt trời.
Hoa đỗ quyên và hoa trà trong vườn trường cũng đã nở rộ.
Sáng thứ bảy, Cố Khê cố ý dậy sớm, chạy chậm vòng quanh sân trường.
Sân trường cuối tuần rất khác với ngày thường, ngày thường nơi nơi đều là học sinh, không khí thanh xuân sinh động, mà tới cuối tuần thì đa số mọi người đều trở về, đi trên đường vài vòng cũng không gặp được người khác, đây là thời khắc sân trường an tĩnh nhất.
Sau khi chạy xong, cô thay một bộ quần áo, lên cầu thang đến phòng tự học.
Cuối tuần, trường học muốn tiết kiệm điện nên chỉ mở phòng học cạnh cầu thang cho học sinh nội trú.
Phòng học có thể chứa được đến hai trăm người nhưng giờ không gian vô cùng thưa thớt chỉ có hơn hai mươi người, đại khái là bởi vì vừa mới khai giảng nên có ít học sinh nội trú, qua mấy tuần nữa người sẽ dần nhiều lên.
Cô chọn một vị trí trong góc ngồi xuống, lấy vở bắt đầu viết lại cốt truyện trước đã phác thảo, biến nó thành một tiểu thuyết hoàn chỉnh, viêt liên tục 3 tiếng cho đến giờ ăn trưa.
Buổi chiều cô muốn đi ra ngoài một chuyến, đến hiệu sách mua hai quyển tạp chí thiếu nữ, thuận tiện mua ít văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-bi-nam-chinh-cao-lanh-coi-trong-roi/1217492/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.