"Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ không chu cấp một đồng nào cho các người nữa, đến khi nào hai người thật sự biết lỗi của mình thì thôi.."
"Lão gia, ông đang nói vậy.."
"Ông không thể làm vậy với mẹ con tôi được.."
"Đúng vậy đó bố à, con không thể ra ngoài nếu không có tiền được.."
Đây là lần đầu tiên mẹ kế nhìn thấy ông Tưởng tức giận như vậy vô cùng lo sợ, nhanh chóng chạy đến chỗ ông cầu xin...
Trong khi đó ông Tưởng lại đang vô cùng tức giận với chuyện vừa nãy, xém một chút nữa là bay mất cả công ty, lại còn phải chịu nổi nhục nhã ê chề như vậy, làm sao ông dễ dàng bỏ qua như vậy được...
"Nếu đã vậy thì các người cứ ngoan ngoãn ở yên trong phòng đi, đợi đến khi nào cảm thấy biết lỗi của mình rồi thì hãy ra ngoài..."
"Đừng mà lão gia.."
"Bố đừng nhốt con trong phòng mà bố.."
Hai mẹ con mẹ kế không ngừng gào hét cầu xin, nhưng ông Tưởng vẫn kiên quyết...
"Người đâu, mau đưa phu nhân và nhị tiểu thư về phòng, không có lệnh của tôi thì không được phép mở cửa.."
Sau đó mấy tên vệ sĩ liền bước vào, bọn họ không dám lôi kéo, chỉ cúi đầu làm động tác mời..
"Mời phu nhân và nhị tiểu thư về phòng.."
Mẹ kế và Tưởng Gia Linh dẫm chân tức giận quay về phòng mình, truớc khi đi ngang qua Tưởng Gia Tuệ không quên nói một câu..
"Mày cứ đợi đó, tao sẽ không để cho mày được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tieu-tinh-nhan-ba-dao-cua-bach-thieu/3356506/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.