Chương trước
Chương sau
"Bạch tổng, ngài không thể cứ như vậy mà đi được..."

      "Hay là vào bên trong phòng tôi đã chuẩn bị sẵn, nghỉ ngơi một lúc khỏe rồi hãy về.."

  Bạch Thiếu Thần không đáp lại, trực tiếp đi thẳng ra xe, vì bây giờ trong người anh đang rất khó chịu...

  Trợ lý Kim nhanh chóng hiểu ý, bước đến chắn ngang lão Triệu, lạnh lùng lên tiếng...

        "Không cần đâu Triệu tổng, chủ tịch đã có tôi đưa về, ngài cứ yên tâm vào trong đi ạ.."

     Mà ngay lúc này Bạch Thiếu Thần cũng đã ngồi vào trong xe, cảm giác nóng bức này khiến anh nhận chóng nhận ra mình đã bị bỏ thuốc...

    Trợ lý Kim cũng đã ngồi vào ghế lái, chiếc xe lập tức phóng nhanh trên đường lớn....

             "Về khách sạn L.."

     Bạch Thiếu Thần không muốn cứ thế này mà trở về Bạch gia, một khi ông nội biết được sẽ vô cùng lo lắng...

    Nên anh đã quyết định đến khách sạn L, đây cũng được xem là căn nhà thu nhỏ của Bạch Thiếu Thần, mỗi khi khi gặp quá nhiều áp lực trong công việc, anh đều sẽ đến đây..

            "Vâng chủ tịch.."

   Trợ lý Kim nghe thấy vội vàng gật đầu lên tiếng ngay, chưa đầy mười phút chiếc xe đã dừng lại trước cửa khách sạn L...

          "Cậu về trước đi, tôi có thể tự lo liệu.."

   Bạch Thiếu Thần dứt lời thì mở cửa bước xuống xe, sau đó loạng choạng đi về căn phòng số 99...

...****************...

     Bạch Thiếu Thần lúc này cũng đã nhận ra, người bỏ thuốc mình không ai khác chính là lão Triệu...

     Liền tức giận chút hết ly rượu vang vào miệng, khuôn mặt lạnh lùng đến đáng sợ, khi có kẻ dám ở phía sau dám tính kế với mình..

        "Đúng là lão già không biết sống chết.."

       "Dám tính kế với tôi, ông cũng gan dạ lắm.."

    Bạch Thiếu Thần bóp chặt ly rượu trong tay, giọng điệu băng lãnh đến gợn người....

    Ngay sau đó liền bước đến, trực tiếp cầm lấy chiếc điện thoại nằm dưới sàn, ấn phím gọi ngay cho trợ lý Kim...

         "Thu thập tất cả bằng chứng phạm tội của lão Triệu, sáng sớm ngày mai, tôi muốn Triệu gia phải phá sản..."

   Mà lúc này trợ lý Kim cũng vừa về đến nhà thì nhận được cuộc gọi đến của Bạch Thiếu Thần, liền nhanh chóng nhắc máy...

          "Vâng tôi sẽ làm ngay thưa chủ tịch.."

   Bạch Thiếu Thần ngay khi tắt máy thì bước đến giường chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi một lúc, nhưng khi vừa nằm xuống liền đụng phải thứ gì đó...

   Ngay lập tức Bạch Thiếu Thần liền lắc lư cái đầu muốn biết thứ gì ở bên dưới, sau đó lại dùng tay sờ thử, một cảm giác mềm mại khiến anh không khỏi kinh hãi mà bật dậy....

   Đập ngay vào mắt là một người phụ nữ vô cùng xa lạ, lại còn đang nằm yên bất tỉnh trên chiếc giường quen thuộc của mình...

   Mà điều này khiến anh vô cùng khó chịu, đôi mày rậm nhíu lại quan sát cô gái, trong đầu không ngừng thì thầm...

       **Cô ta từ đâu xuất hiện vậy, chẳng lẽ là lại do lão Triệu sắp xếp, xem ra lão ta vẫn chưa chịu bỏ cuộc đây mà..**

     . **Chắc cô ta đang giả vờ bất tỉnh đây mà, muốn thử xem mình có phản ứng với cô ta không chứ gì..**

       **Đúng là một lũ ngu ngốc, nghĩ rằng bỏ thuốc là có thể đạt được ý mình muốn hay sao, các người cũng xem thường Bạch Thiếu Thần này quá rồi..**

    Theo suy đoán của Bạch Thiếu Thần thì người phụ nữ này rất có thể là do lão Triệu mang đến, lại còn giả vờ bất tỉnh...

    Bạch Thiếu Thần chỉ nhếch môi kinh bỉ đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, nhưng ngay lặp tức ánh mắt va phải thứ gì đó đang nhấp nhô...

   Ánh mắt cũng mất tự chủ mà đảo liên tục từ trên xuống dưới, bất ngờ khi nhìn thấy đôi chân thon dài...

   Bạch Thiếu Thần cũng không thể kiểm soát được lý trí của mình mà..ực.. một cái, một ngụm nước bọt được nuốt xuống cổ họng..

   Cơ thể cũng vì vậy mà lần nữa trở nên nóng ran, sự tham muốn vừa rồi bị dập tắt, ngay lúc này lại bùng phát dữ dội...

   Cả cơ thể dần mất kiểm soát, bàn tay không tự chủ chạm nhẹ vào môi của cô gái mà vuốt ve nhẹ nhàng...

   Cảm giác mềm mại khiến anh càng chạm vào càng thích, cổ họng khô khan liền tìm kiếm một chút vị ngọt từ đôi môi cô gái...

    Lúc đầu anh chỉ định hôn nhẹ để thử cảm giác thế nào, nhưng không ngờ đôi môi này lại mê luyến đến vậy, càng hôn càng khiến người ta mê luyến...

    Cảm giác mát lạnh mà Tưởng Gia Tuệ mang lại khiến cho anh vô cùng thoải mái, nụ hôn cũng từ từ di chuyển khắp nơi...

    Mỗi nơi đi qua đều để lại một dấu hôn đỏ chót, sau đó trượt thẳng xuống nơi nhấp nhô, đang không ngừng phập phồng theo từng nhịp thở của cô gái...

   Ngay lúc đó ý thức của anh nhanh chóng được thức tỉnh, vội vã đứng dậy nhìn thẳng vào khuôn mặt cô gái...

   Lúc đầu anh chỉ nghĩ là cô đang giả vờ, nhưng không ngờ cô lại bất tỉnh thật, có lẽ đã bị người ta mang đến đây...

   Trong khi tiểu Thần lúc này cứ liên tục phản ứng dữ dội, làm thế nào cũng không chịu nằm yên, điều này thật sự khiến Bạch Thiếu Thần vô cùng kinh ngạc..

   Một người trước nay không có phản ứng với phụ nữ, mặc dù anh đã từng thử rất nhiều lần, nhưng vẫn không có kết quả khả quan...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.