Người đàn ông đeo kính bị đánh vô cớ, "Cô nói bậy nói bạ gì vậy, lưu manh cái gì, tôi đã làm cái gì!"
"Anh còn không biết xấu hổ còn hỏi!"
Người đàn ông đeo kính vừa vặn đi tới hướng vỗ, người phụ nữ tóc xoăn khẳng định anh ta đang sờ soạng cô, không chỉ là tức giận, mặt mũi đều đỏ bừng: "Tôi chưa từng gặp loại người nào không biết xấu hổ như anh."
Người đàn ông đeo kính cũng tức giận: "Cô đang nói nhảm cái gì vậy, con khốn."
Hai người bắt đầu đánh nhau, sau đó họ bị đưa đến đồn cảnh sát, tội danh côn đồ các thứ
Thiệu Nam đã sớm lôi Thiệu Tây chạy đi.
Buổi chiều trời không mưa, nhưng khi ra khỏi lớp thì trời lại bắt đầu mưa.
Chiếc xe đạp được Đường Mặc Linh cất vào cốp xe vào buổi sáng, bây giờ có thể lái đi về, nhưng cô sợ rằng đường đi khó khăn, chở nhiều người rất dễ bị ngã.
Mục Kinh Trập đang lo lắng về việc sẽ bị ngã, không ngờ lại thấy Đường Mặc Linh.
"Lên xe đi, tôi đưa các người trở về."
Mục Kinh Trập ngạc nhiên, sau đó lại cảnh giác nói: "Làm phiền anh quá nhỉ?"
Buổi sáng tiện đường đưa đi cũng được, hiện tại tối rồi cũng vẫn muốn giúp, chẳng lẽ có ý đồ xấu gì?
Nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của Mục Kinh Trập, Đường Mặc Linh như thót tim, không thể nói là anh có chủ ý với cô, vội vàng nói: "Tôi chỉ thích mấy đứa nhỏ, không muốn chúng khổ cực như vậy, lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thap-nien-80-tro-thanh-me-ke-cua-nam-lao-dai/2684603/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.