"Chỉ là, Tiểu Quai sau khi vỡ lòng không thể nào ở bên chỗ ngài lâu được." Đường Thư Nghi nói.
Sắc mặt Thái hoàng thái hậu bắt đầu không tốt, Đường Thư Nghi thấy vậy nói: "Tiểu Quai sinh ra trong gia đình như chúng ta, lại được sự sủng ái của ngài. Có ngài bảo vệ, cả đời này của nó càng suôn sẻ tuỳ ý. Nhưng mà, là mẫu thân, thần thiếp không chỉ muốn nó suôn sẻ tuỳ ý, còn muốn cuộc sống của nó càng thêm rộng lớn, càng có ý nghĩa."
Thái hoàng thái hậu im lặng một hồi, sau đó nói: "Là ai gia nghĩ quá đơn giản, Phúc Thuỵ của ta tốt như vậy, nó nên trở nên tài giỏi hơn. Được, ngươi dạy dỗ nó cho tốt, chẳng qua phải thường xuyên để nó đến thăm ai gia."
Đường Thư Nghi vội vàng gật đầu: "Nó ở nhà học năm ngày, lại đến chỗ ngài hai ngày được không?"
Thái hoàng thái hậu mỉm cười: "Cứ như vậy đi."
Đường Thư Nghi: "Vâng."
Đường Thư Nghi lúc đến tay không, lúc rời đi lại mang theo vài xe đồ vật, đương nhiên những thứ đó đều là Thái hoàng thái hậu đưa cho Tiêu Tiểu Quai.
Về đến nhà, Đường Thư Nghi dẫn Tiêu Tiểu Quai đến thư phòng, đặt con bé ngồi lên ghế đẩu cao, hai người ngồi đối diện nhau. Đường Thư Nghi nhìn Tiêu Tiểu Quai hỏi: "Con bao nhiêu tuổi?"
Tiêu Tiểu Quai suy nghĩ một lát, "Hai tuổi rưỡi ạ."
Đường Thư Nghi gật đầu, trên mặt lộ ra biểu tình kiêu ngạo, "Tiểu Quai nhà ta lớn rồi!"
Tiêu Tiểu Quai vừa nghe mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622515/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.